Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

Mình Đi Biệt Xứ Buồn Sông Núi

Cali trời vẫn nắng hanh hanh
Vẫn giấu đâu đây chút mộng lành
Phố xá dù đông buồn vẫn đọng
Trên từng phiến lá sắp thôi xanh

Thu đến rồi em dù rất muộn
Khi Hè đóng cửa đuổi xua ta
Mình đi biệt xứ buồn sông núi
Chợt vở trong tim nét ngọc ngà

Mắt biếc thuở nào phai sắc thắm
Bụi đời thêm bám nỗi phiền đau
Bàn chân chim sáo xưa còn nhảy
Chắc ở lồng son tự độ nào ...?

Hãy khóc đi em dù ráo lệ
Một lần rồi mãi mãi xin thôi
Hồn thơ hóa đá nghìn năm cũ
Chắc cũng vì em đã sụt sùi ..

Chièu nào phai nắng Laguma
Chỉ có mình em chẳng có ta
Em nắm tay ai thèn thẹn bước
Còn ta lẻ bóng dưới trăng tà ..

Em nhớ người xưa luôn vẫn nhớ
Quên ta em lại vẫn quên ta

Nhươc Thu
02.09.2004

Trăng Xẻ Tình Nhau Buổi Hạ Cờ

Lá rơi vì gió không ngừng thổi
Cho phượng hết hồng trên lối xưa
Chỉ có môi em còn đỏ mãi
Đường về quên mất kẻ theo đưa ..

Em đợi thu về đưa tiển nhớ
Bóng người xưa khuất giữa chiều mơ
Chiều nay lấp ló trăng đầu núi
Trăng xẻ tình nhau buổi hạ cờ ..

Em có nỗi buồn tôi rất nhỏ
Buồn tôi quay quắt xé hơn tình
Tình em giấu trọn mùa hoang cũ
Non nước xa vời nơi hổn linh ..

Em có bao giờ pha giấc ngủ
Trong ly rượu đắng nhạt hương nồng
Ngoài sương gỏ nhịp từng cây số
Tôi cũng thầm mơ bếp lửa hồng ..

Nhược Thu
10.08.2004


Thứ Tư, 19 tháng 3, 2014

Lá Đau Từng Chiếc Miền Quê Mẹ

Cô bé trách gì cô bé ơi
Trời thu phải có lá thu rơi
Như Thơ phải trải niêm vần luật
Mới có tình nhau để vẽ vời

Thu giấu buồn ta tận đáy mơ
Mong manh như lá nép sương mờ
Sương che đâu kín màu phai úa
Giữa bóng bên trời đã xác xơ

Gió cuốn mây hờn trốn lối xưa
Nghe thu chối lá lạc bao mùa
Lá vương gót nhỏ em ngày ấy
Thương gốc cây già buổi tiễn đưa

Đã mấy mùa trôi cô bé ơi
Thu đau vì mộng rũ bên trời
Lá đau từng chiếc miền quê mẹ
Ca khúc về thu vẫn tả tơi ..

Nhược Thu

15.10.2004


Saigon Cuối Năm

Saigon đón Tết chắc là vui
Với trống lân vang dội đất trời
Với áo em dài đêm hái lộc
Có buồn có nhớ đến xa xôi ..

SaiGon mây trắng chiều cuối năm
Có chở dùm nhau ánh nguyệt rằm
Trăng trốn về đâu đêm tối mịch
Hay vì em giấu chốn xa xăm ..

SaiGon chốn ấy nắng chang chang
Ngày tiển đưa nhau lắm ngỡ ngàng
Giữa lúc xuân hồng xe ngựa đổ
Nhạt nhòa dĩ vãng buổi sang trang

Nắng SaiGon có rát chân không
Trốn học chui qua Sở Thú cùng
Có nhớ những chiều trên Nguyễn Huệ
Hoa hồng không thiếu , thiếu chờ mong ...

Nhược Thu
01.09.2004