Phương bắc người về hoa nắng rũ
Hoa lòng cũng rũ giống hoa thơ
Nắng hoa héo hắt trên đường cũ
Thơ chất đầy tim những đợi chờ
Lưu luyến để rồi ta cách biệt
Em về sương buốt bóng trăng rơi
Bóng đêm che bóng thơ treo vách
Nửa mảnh sầu riêng nửa góc trời
Một nửa tim buồn ai phủ lụa
Lối về sũng ướt gió mưa pha
Hôn em chưa ráo bao hờn tủi
Sợ lệ người đi đẫm gót ngà
Nhắm mắt đi em , trăng bỏ trốn
Đôi hồn không trốn nổi đành đau
Dù trăng có khuyết thành bao mảnh
Trăng vẫn là trăng khác ánh Sao ...
Nhược Thu
08/10/2007
Thứ Tư, 1 tháng 4, 2015
Cuối Cùng Em Đã Đến
Thương quá em đi trời mới sáng
Một mình một bóng giữa cô đơn
Vì đâu mà vượt ngàn cây số
Hành lý mang theo khối mộng tròn
Thương quá nhìn em trong bóng chiếc
Bây giờ xa tít cũng gần thôi
Sá chi ngàn dặm , tinh cầu lạ
Cũng vượt tìm xem bóng lạc đời
Thương quá mỏi mòn trong ngóng đợi
Môi hồng vẫn đậm những chờ mong
Hành trang em chất đầy thương nhớ
Chất mãi mà sao vẫn cứ nông
Thương quá cuối cùng em đã đến
Môi cười khúc khích nắng hồng say
Vứt va li đó ôm chầm cứng
Nửa mảnh trăng lòng nghiêng tóc mây
Nhược Thu
08/09/2007
Một mình một bóng giữa cô đơn
Vì đâu mà vượt ngàn cây số
Hành lý mang theo khối mộng tròn
Thương quá nhìn em trong bóng chiếc
Bây giờ xa tít cũng gần thôi
Sá chi ngàn dặm , tinh cầu lạ
Cũng vượt tìm xem bóng lạc đời
Thương quá mỏi mòn trong ngóng đợi
Môi hồng vẫn đậm những chờ mong
Hành trang em chất đầy thương nhớ
Chất mãi mà sao vẫn cứ nông
Thương quá cuối cùng em đã đến
Môi cười khúc khích nắng hồng say
Vứt va li đó ôm chầm cứng
Nửa mảnh trăng lòng nghiêng tóc mây
Nhược Thu
08/09/2007
Môi Cay
Cali buồn gì nắng bỗng hanh
Mây buồn xa gió chẳng bay nhanh
Ta buồn dư nhớ nên buồn quá
Nhớ nụ môi hôn lúc khởi hành
Cali đưa người ai buồn hơn
Người về trời nắng xe bon bon
Tiễn đưa chỉ độ vài mươi dặm
Phi đạo đang chờ nuốt bóng son
Bên kia trời mây trong không em
Đêm qua trăng gục ở bên thềm
Bóng in hai mái đầu đang chụm
Còn một chút gì để nhớ quên
Thôi em đi em đi môi cay
Mà sao quyến luyến mãi bàn tay
Vần thơ lạc nhịp nghe tim nhói
Biết thuở nào em gặp lại vầy ...
Nhược Thu
08/07/2007
Mây buồn xa gió chẳng bay nhanh
Ta buồn dư nhớ nên buồn quá
Nhớ nụ môi hôn lúc khởi hành
Cali đưa người ai buồn hơn
Người về trời nắng xe bon bon
Tiễn đưa chỉ độ vài mươi dặm
Phi đạo đang chờ nuốt bóng son
Bên kia trời mây trong không em
Đêm qua trăng gục ở bên thềm
Bóng in hai mái đầu đang chụm
Còn một chút gì để nhớ quên
Thôi em đi em đi môi cay
Mà sao quyến luyến mãi bàn tay
Vần thơ lạc nhịp nghe tim nhói
Biết thuở nào em gặp lại vầy ...
Nhược Thu
08/07/2007
Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015
Nhớ Hay Là Quên
Em về mình xa thêm xa thêm
Sương khuya rớt nhẹ buốt vai mềm
Môi hôn chưa ấm câu tình tự
Mờ hút bên trời một cách chim
Phương bắc đưa người ai đưa tôi
Người về thôi nhé người về thôi
Hương mê em thả vào trong nhớ
Lần cuối hôn rồi xuôi buông xuôi ..
Em về còn chi không chi không
Không mưa sao ướt đẫm trong lòng
Sao nụ cười em trong đáy mắt
Cũng buồn như mộng mới đơm bông ..
Em về rồi nhớ hay là quên
Có nghe trăng khóc lẻ bên đèn
Có nghe tiếng sóng xô hồn vắng
Bạt nửa hồn này theo bước em ..
Nhược Thu
08/07/2007
Sương khuya rớt nhẹ buốt vai mềm
Môi hôn chưa ấm câu tình tự
Mờ hút bên trời một cách chim
Phương bắc đưa người ai đưa tôi
Người về thôi nhé người về thôi
Hương mê em thả vào trong nhớ
Lần cuối hôn rồi xuôi buông xuôi ..
Em về còn chi không chi không
Không mưa sao ướt đẫm trong lòng
Sao nụ cười em trong đáy mắt
Cũng buồn như mộng mới đơm bông ..
Em về rồi nhớ hay là quên
Có nghe trăng khóc lẻ bên đèn
Có nghe tiếng sóng xô hồn vắng
Bạt nửa hồn này theo bước em ..
Nhược Thu
08/07/2007
Phân Nửa
Em giam phân nửa chia ai đó
Giữa chốn trần gian khuất địa đàng
Hương ủ trong thơ ngần ấy nỗi
Nhớ thời dào dạt tiếng ve ran
Anh ươm hoa trái vào thơ mật
Để ướp môi em chín ngọt ngào
Vóc lụa trong gương vừa thức muộn
Đầy hồn anh đó nắng xôn xao
Em ơi hai đứa hai phân nửa
Có ráp thành khuôn giữa nhịp cầu
Một nửa bên em trời đã ấm
Sao còn một nửa tỉ tê đau ?
Mà em chỉ nhớ nhau phân nửa
Vóc ngọc môi ngà lỡ ướp thơ
Đã nếm chung màu hoa trái nở
Hồn say ngào ngạt đến không ngờ
Nhược Thu
06/12/2007
Giữa chốn trần gian khuất địa đàng
Hương ủ trong thơ ngần ấy nỗi
Nhớ thời dào dạt tiếng ve ran
Anh ươm hoa trái vào thơ mật
Để ướp môi em chín ngọt ngào
Vóc lụa trong gương vừa thức muộn
Đầy hồn anh đó nắng xôn xao
Em ơi hai đứa hai phân nửa
Có ráp thành khuôn giữa nhịp cầu
Một nửa bên em trời đã ấm
Sao còn một nửa tỉ tê đau ?
Mà em chỉ nhớ nhau phân nửa
Vóc ngọc môi ngà lỡ ướp thơ
Đã nếm chung màu hoa trái nở
Hồn say ngào ngạt đến không ngờ
Nhược Thu
06/12/2007
Mộng Hờ
Ừ thôi em định sang trang
Tình ươm chưa thắm đã vàng úa thơ
Môi hôn chưa chín mộng hờ
Làm sao lấp được đôi bờ cách xa ?
Em là hoa của loài hoa
Anh là thơ của bài ca lạc vần
Lạc từng con chữ ăn năn
Nhìn nhau một thoáng tần ngần quạnh hiu
Em về mộng vỡ đăm chiêu
Đào sâu giấc ngủ tiêu điều tình nhau
Môi em xưa rất ngọt ngào
Ngọt thêm nghe cả vóc đào ngất ngây
Tình buồn ướp chút môi cay
Tình đau ướp chút thơ say ngỡ ngàng
Mai này nắng lẻ mưa khan
Vắng em , ai ướp địa đàng vào thơ ...
Nhược Thu
06/06/2007
Tình ươm chưa thắm đã vàng úa thơ
Môi hôn chưa chín mộng hờ
Làm sao lấp được đôi bờ cách xa ?
Em là hoa của loài hoa
Anh là thơ của bài ca lạc vần
Lạc từng con chữ ăn năn
Nhìn nhau một thoáng tần ngần quạnh hiu
Em về mộng vỡ đăm chiêu
Đào sâu giấc ngủ tiêu điều tình nhau
Môi em xưa rất ngọt ngào
Ngọt thêm nghe cả vóc đào ngất ngây
Tình buồn ướp chút môi cay
Tình đau ướp chút thơ say ngỡ ngàng
Mai này nắng lẻ mưa khan
Vắng em , ai ướp địa đàng vào thơ ...
Nhược Thu
06/06/2007
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)