Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2016

Bắt Đền

Em bắt đền ta dám đền đâu
Làm sao tìm được bóng cây cao
Để che bóng mát đời sa mạc
Để vạn ngày sau cát khỏi sầu

Em bắt đền ta biết đền chi
Đời chưa tìm đến đã ra đi
Bởi em là cát ta là gió
Gió thổi nghìn năm có được gì ..?

Em bắt đền ư , bắt đền ư
Trần gian nhìn lại có chi dư
Thiếu nhau nghìn vạn lời êm ái
Mà chỉ thừa ra những oán thù ..

Nhược Thu




Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

Cuối năm

ta đợi gì và ta đợi ai
đợi người hay đợi những mùa phai
mùa đi lặng lẽ người đi lẻ
lẻ một cho đành lẻ cả hai

ta đợi gì hay ta dợi ta
đợi mùa giông bão nổi phong ba
em đi giông bão còn hơn bão
cấp một lan dần lên cấp ba

ta đợi gì sao đợi mãi ư ?
đợi trăng tròn khuyết đến trăng lu
niềm đau không khuyết nghe tròn mãi
có nỗi đau nào hơn tháng tư

ta đợi gì nay lại cuối năm
lối về quê cũ quá xa xăm
đường sang quê mới không cần đợi
có sẳn rồi em một chỗ nằm ..

Nhược Thu


Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016

Cánh Dơi Treo Ngủ

Đã hết rồi em mùa nắng chín
Nghe trời man mác đã sang thu
Còn đây một ít sầu nung tái
Làm úa màu trăng buổi tạ từ

Mai mốt hết còn ve khóc hạ
Thì màu phượng chín cũng bay hơi
Như em ngần ấy lời yêu dấu
Sẽ bốc theo ngàn mây nổi trôi

Chút nắng cho đời vơi bớt lạnh
Sao lòng chẳng ấm buổi từ ly
Hồn ta như cánh dơi treo ngủ
Móc ngược niềm đau nặng lạ kỳ

Đời chối nhau vần có chối thơ
Mà sao mây trắng cứ bơ vơ ?
Rồi khi nước cạn nguồn non tận
Còn có ai đâu để đợi chờ ....?

Nhược Thu


Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016

Sài gòn ư

Sài gòn còn ngủ hả em ?
ngủ mấy mưoi năm
có đã thèm ?
chỉ có cột đèn khuya vẫn thức
thức nhìn
thành phố
ướt sương đêm

sài gòn chào đón áo em bay
nắng hạ chờ hong lại dáng gầy
chiếc bóng của ngày xưa hẹn lỡ
bây giờ hẹn lại trắng mưa bay

sài gòn
giòn thiếng guốc ai khua
bao trái tim mềm
một thưở xưa
có lẽ giờ này
đang thổn thức
phương trời nào đó
nắng pha mưa

sài gòn
có lắm đèn xanh đỏ
có lắm nẻo đường
chạy quẩn quanh
không cả đèn đỏ đèn xanh
em không ngừmg lại
làm ta lạc rồi ....

Nhược Thu


Thứ Ba, 13 tháng 12, 2016

Sài gòn em

Sài gòn
mùa thu đã di cư
đâu riêng chỉ mùa thu
mùa em và mùa anh nữa

sài gòn
còn lại mùa mưa nắng
có nắng dư mưa
có mưa thiếu nắng
như em thời con gái xa xưa
mắt ngọc môi hồng ngó đã chưa
nhưng hay hờn dỗi đòi ăn kẹo
kẹo kéo giòn như bánh tráng dừa

kẹo kéo giòn
như nắng thủy tinh
môi em như rượu ủ trong bình
sài gòn thút thít ngày em lớn
mang rượu về đâu cô bé xinh ..?

Nhược Thu


Thứ Hai, 12 tháng 12, 2016

Sài Gòn mất em

ta mất sài gòn 
như sài gòn mất em
trong ngày nghỉ học
chuyến bay đêm
hành trang
in bóng xe bò bía
nhìn miệng em nhai 
cũng đã thèm ...

sài gòn là tiếng léo nhéo
là tà áo trắng nữ sinh
giành nhau chiếc ghế xe rau má
rau má xanh
mà hồn em trắng tinh

sài gòn 
là bóng mát hàng me
em nghiêng vành nón
giả vờ che
cho anh muốn làm tia gió nhẹ
thổi áo em bay
mát giữa hè

sài gòn ngày tháng cũ
là như thế
em về 
xe bò bía có còn không  ?
nếu còn
ăn  giùm anh mươi cuốn
cuộn đầy nỗi nhớ niềm mong

Nhược Thu