Mộng điệp chợt vàng như xác lá
Nghe vàng như nắng vắt bên hiên
Bàn chân em bước làm khua đọng
Vạt nắng bên thềm chao ngả nghiêng
Bao giờ gặp lại vần thơ lạc
Em nói đi nào em nói đi
Chiếc lá đang đau vì sắc úa
Cũng nghe thương tiếc lúc xanh rì
Bây giò gặp lại nhau sờ sững
Ôi nụ hôn đầu sao ngổn ngang
Nếu biết thu sang ngàn lá khóc
Đừng em , sao nhuộm lá thêm vàng ...
Nhược Thu
10/08/2007
Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015
Lá Vàng
Kìa lá vàng bay lá vẫn vàng
Lá buồn có gió dẫn lang thang
Thơ buồn ta dắt đi nhè nhẹ
Sợ giẫm đau hồn khơi dở dang
Nhược Thu
10/04/2007
Lạc
Trời lạc thu rồi ta lạc em
Bao tia gió lạc tóc ai mềm
Chân em có lạc đường hoa cũ
Sao nửa vầng trăng lạc bóng ðêm ?
Nhược Thu
10/04/2007
Bao tia gió lạc tóc ai mềm
Chân em có lạc đường hoa cũ
Sao nửa vầng trăng lạc bóng ðêm ?
Nhược Thu
10/04/2007
Mù Tăm
ta nợ nhau cuộc dở dang
đưa tay níu vội
thiên đàng mù tăm
dắt thơ về chốn xa xăm
dắt em
lạc mất trăm năm thật rồi
Nhược Thu
10/01/2007
đưa tay níu vội
thiên đàng mù tăm
dắt thơ về chốn xa xăm
dắt em
lạc mất trăm năm thật rồi
Nhược Thu
10/01/2007
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)