Tháng Tư lửa ấm tàn trong bếp
Nhưng lửa hận tình ai vẫn khơi
Kẻ góp thêm tên vào Sử sách
Người đau vì thẹn hổ danh đời
Tháng Tư bếp dẫu tàn tro lạnh
Nhưng vẫn bùng sôi nước réo vang
Em nấu gì khi giòng nước cạn
Cả vần thơ nhỏ cũng tan hoang ..
Tháng Tư cơm nấu vo bằng lệ
Những kẻ thăm chồng cũng xác xơ
Vượt suối trèo non lòng chẳng quản
Gặp nhau đôi phút đã tan giờ
Tháng Tư em có bao giờ hỏi
Người cũ còn chăng nữa nụ cười
Có thắp dùm nhau môi mắt đợi
Đợi gì trọn kiếp đã xa xôi ..
Tháng Tư không xóa mà môi nhạt
Vết thủng tim sâu buốt tận trời
Chưa vá mà nghe đời đã bạc
Cõi người xa lạ đến thơ rơi ..
Nhược Thu