Thứ Hai, 28 tháng 7, 2014

Tình Tôi Như Nắng Sân Trường Cũ

Dù chẳng một lần em đúng hẹn
Nhưng lòng tôi chẳng ước gì hơn
Nhìn con đường nắng tôi thầm nghĩ
Có lẽ trưa này em ngủ ngon

Dù chẳng một lần em đúng hẹn
Tôi thầm van nắng dịu dùm tôi
Bàn chân em nếu vì tôi rát
Thì biết làm sao để đắp bồi ..!

Vì chẳng một lần em đúng hẹn
Hàng cây cũng lặng đứng buồn thiu
Lòng tôi thầm nhủ đừng than nhé
Kẻo lỡ em buồn môi hắt hiu ...

Và bỗng một lần em đúng hẹn
Làm tôi cứ ngỡ chắc mình mơ
Mừng rơn tôi nắm bàn tay ngọc
Nâng khẽ sợ làm đau ngón thơ ...

Và như hai đứa dù không hẹn
Cùng rụt tay về .- Nhẫn đính hôn
Tôi sững sờ đau em thút thít
Thầy me ép nhận đã hơn tuần ...

Với chỉ một lần em đúng hẹn
Mà buồn da diết mãi trăm năm
Tình tôi như nắng sân trường cũ
Mong chẳng làm ai rát bưóc chân ...

Nhược Thu
01.08.2003



Tóc Cài Bóng Nhau

Vì em cứ mãi giận hờn
Sau giờ tan học vẫn còn trốn anh
Để cho lũ gió vây quanh
Giựt bay chiếc nón để dành đựng thơ

Hôm nay nắng mỏng như tơ
Bao nhiêu sợi tóc em chờ nón che
Lòng anh luống những sắt se
Muốn che nhưng sợ cầu tre xập xình

Em đi bóng nắng theo hình
Bóng anh lẽo đẽo tội tình bóng ai
Lòa xoà dăm sợi tóc mai
Nắng soi lên tóc em cài bóng nhau ...

Nhược Thu
07.08.2003
(Họa bài " Qua Cầu Gió Bay của Đồng Xanh)


Bến Nao

Một lần quen biết trăm nghìn nhớ
Hai buổi hẹn hò vạn thuở mong
Ba bước em xa hồn bão táp
Bốn rời mắt nổ nát trời trong .
Anh viết bài thơ ru em ngu?
Gieo vần trong mộng dẫu xanh xao
Vần gieo khe khẽ len vào gối
Gối chở em về tận bến nao ..?

Nhược Thu



Áo Bay Cho Gió Theo Cùng

Áo bay cho gió theo cùng
Lỡ căng đầy nhớ xin đừng trốn nhau
Tóc em cột nhớ trên cao
Thơ anh rón rén leo vào nhớ chung

Mắt em mộng chứa mênh mông
Thơ anh vào ngó lạc không lối về
Môi em mọng đỏ chiều hè
Gió theo bên áo lòng se se lòng

Nhớ em gởi nụ hôn nồng
Nụ hôn theo gió bềnh bồng ngẩn ngơ
Đêm nằm rón rén vào thơ
Rồi ôm nhớ ngủ thầm mơ môi hồng

Thơ anh chín nụ hương nồng
Nụ hôn em gởi gió lồng lộng say
Vội vàng anh tóm vào tay
Nụ hôn lọt kẻ gió bay về đồng

Khi không áo đỏ theo chồng
Giấu chi trong áo cõi lòng người đi
Thơ buồn đỏ pháo vu qui
Gió không còn áo lấy gì vờn chung ...

Nhược Thu


Dress Panes In The Wind

To the dress panes in the wind, let me follow you
While you encase so much longing, don’t run away.
You are on a high pedestal, with hair entwined with remembrances,
My verses climb up softly to share your feelings.

Your eyes harbor a vast dream
My verses upon a visit lose the way out.
Your lips are wildly red in the summer afternoon,
The wind following the dress panes is unsure of inner thoughts.

Remembering your ardent kiss
Along the wind, flying incredulously
At night, I read the verses imperceptibly
To lull my sleep in nostalgia and dream of your lips.

My poem is full of the fragrant buds
The kiss you sent has thrilled the wind
I hastily enclosed it in my hand
But it has escaped, so the wind veers to the countryside.

Without warning, the crimson dress follows the husband’s steps
Hiding inside its seam the traveler’s love.
A sad poem is sung amid red firecrackers on the wedding day
The wind has lost the dress panes to frolic with.

Translated by Binh Nhung
08.02.2003


Phượng Đỏ Sân Trường Em Đỏ Môi

Mến tặng T.Tiên ,
cựu Hoakhôi/MDC đã làm sống lại
một thời đi học ..

---------

Nhừng cái đuôi ôi những cái đuôi
Theo em lẽo đẽo ngược rồi xuôi
Đạp xe theo dưới hàng hoa phượng
Phượng đỏ sân trường em đỏ môi

Những cái đuôi ôi những cái đuôi
Con đường sao ngắn quá đi thôi
Trời chang chang nắng mà nghe .. mát
Vì miệng em cười tươi rất tươi ..

Những cái đuôi ôi những cái đuôi
Con đường Lục Tỉnh Phú Lâm ơi
Lòng tôi là cả trời thương nhớ
Xa cách rồi em có ngậm ngùi ..?

Những cái đuôi ôi những cái đuôi
Sau giờ tan học túa muôn nơi
Cái đuôi xe đạp như đàn bướm
Vờn áo dài bay trắng rợp trời ...

Những cái ..nôi ôi những cái nôi
Bao giờ trở lại được làm đuôi
Súng gươm tôi sẽ rèn xe đạp
Để đạp theo em ngắm nụ cười ...

Nhược Thu


Theo Em

Không theo thì trách ... không yêu
Khi theo thì bảo đừng trêu em mà
Theo em từ thuở mười ba
Đến năm mười tám gót ngà sang ngang

Anh theo lỡ bước bàng hoàng
Bước cao bước thấp nát tan nụ cười
Bây giờ em đã bốn mươi
Vẫn theo để thấy bên đời còn em ..

Theo em thờ thẫn con tim
Theo cho tim cứng , đá thèm biết đau
Theo em tóc chẻ tơ sầu
Nhìn em rạng rỡ bạc đầu cũng cam

Theo em lúp xúp trăm năm
Cầm tay cũng đủ ngàn năm nhớ thầm
Theo em , em nỡ nhẫn tâm
Để anh đứng ngó em cầm tay ai ...

Nhược Thu
( Họa bài Theo Em của Hiền Vy)