Núi chẳng bao giờ bỏ biển đi
Dù vầng nhâ.t nguyệt vâ~n phân ly
Dù em vẫn thốt câu ừ hử
Núi vẫn bền gan đứng chết lỳ
Núi đứng soi mình cạnh biển xanh
Đợi từng đợt sóng phủ mong manh
Như hai buồng phổi chờ không khí
Khí độc em pha cả khí lành ..
Tôi biết ngày xưa em biển ngọt
Xanh màu nhung nhớ buổi nguyên khai
Từ em khoác áo làm sương phụ
Sóng giạt đời xa vạn dặm dài ...
Nhược Thu