Nếu mơ là nắng
em đừng ước
Vạt nắng hoàng
hôn sẽ nhớ nhau
Những buổi
chiều tàn xa cố quốc
Hồn ai chẳng
đượm chút u sầu ..
Nếu mơ là lá em
đừng ước
Nhánh lá Diêu
bông vật bất thường
Trang trải cuộc
đời trong đuổi bắt
Ích gì khi đổi
cả quê hương ..
Ước mơ nếu chỉ
là viên phấn
Em cứ dùng đi
vẽ lại đời
Những mái đầu
xanh ngày một lớn
Nỗi buồn lưu xứ
có yên nơi ..?
Ước mơ nếu có
xanh màu ngọc
Xin hãy như màu
xanh mắt ai
Đội đá vá trời
không dám ngại
Ngại nhìn châu
lệ của ai rơi ...
Nhược Thu