Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

Đôi Lúc

Đôi lúc muốn đôi lúc thôi
Nên đành chôn kín những lời ái ân
Đôi lúc lạ đôi lúc thân
Để buồn gối mộng tần ngần vào thơ

Đôi lúc thật đôi lúc hờ
Tình loang theo bóng ai mờ nẻo xa
Đôi lúc bướm đôi lúc hoa
Ngỡ tình đã trọn hóa ra lỡ làng

Đôi lúc muộn đôi lúc tàn
Đường về nghe nắng đỗ vàng hắt hiu
Đôi lúc thẳng đôi lúc xiêu
Người quen người mất người tiêu người còn ...

Nhược Thu



Xuân Mục Trăm Năm


Em có dòng sông để nhớ về
Còn ta trôi giạt bến tâm mê
Lá rơi tưởng bước người năm cũ
Về đến tìm ta nối ước thề

Em có mùa ve để gợi sầu
Ve buồn đâu chỉ vắng tin nhau
Mà thương kiếp lá rồi mai mốt
Sẽ úa xa cành khi chớm thu

Em có mùa đông để lạnh lùng
Nên tình ta buốt đỉnh sầu chung
Ngày xưa hoa nắng ngời xanh mắt
Nay đã tan hoang chốn mịt mùng

Em có mùa xuân để khóc thầm
Còn ta xuân mục đã trăm năm
Đủ ươm thơ mọc gai thành nhím
Như giữa quê mình mọc oái oăm..

Nhược Thu



Xin Làm Con Chữ Dệt Trang Thơ

Thơ xót xa người có xót xa
Từ mùa trăng vỡ mộng phôi pha
Hồn ta chẳng nhuộm sao vàng úa
Thơ cũng sầu vương kiếp nắng tà

Quê bỏ ta , thơ cũng bỏ đi
Mai còn ai khóc cuộc chia ly
Nếu em hờ hững  chùn chân bước
Ai vực niềm đau khỏi hạn kỳ

Đất nước ngàn năm  còn sót lại
Chút màu cay đắng phủ đôi vai
Niềm đau em giữ hay ta giữ
Cũng chỉ làm thơ mọc ít gai ..

Ta đau quê cũ , em quê mới
Hai nỗi cùng đau một cuộc cờ
Nếu có ngày sau đời lập lại
Xin làm con chữ dệt trang thơ ...

Nhược Thu


Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

Treo Thơ Làm Vách

Vốc chữ cuộc cờ xưa đã vỡ 
Anh còn đâu nữa những hoài mong
Chiều miên man lạnh bờ môi thắm
Có đủ làm thơ trổ sắc hồng?

Thơ treo làm vách ta cùng thức
Chia nỗi buồn xưa giấc mộng ngà
Hát nữa đi em dù giọng lạc
Bên trời chăn chiếu cũng ra hoa

Mai mốt lỡ đời xuôi ngược mãi
Câu thề xin giấu cận kề môi
Nhìn mây hờn dỗi trăng nào biết
Muốn hẹn cùng nhau mộng vá trời

Chẳng lẽ rồi đây tình hóa lạ
Ai về dâu biển hóa thành thơ
Vần gieo ngày cũ hay ngày mới
Có đủ vì nhau để đợi chờ?

Nhược Thu