Thứ Năm, 6 tháng 2, 2014

Nỗi Buồn Cổ Tích


Thơ:  Nhược Thu
Diễn Ngâm: Bích Ngọc




Đời Trai

Tháng tư bỗng gặp người thân cũ
Mừng rỡ hàn huyên chuyện bể dâu
Anh hỏi nhà đâu , tôi bỡ ngỡ
Lâu rồi quên bẳng mất nhà đâu

Bao năm tất bật đời lưu lạc
Cơm áo quằn vai gánh mộng thường
Anh hỏi nhà đâu , nhà viễn xứ
Sao lòng thoáng đượm chút thê lương ..

Ngày xưa hai đứa cùng đơn vị
Ngang dọc cùng chung mộng đó đây
Anh hiến phần thân cho Tổ quốc
Còn tôi tàn tạ bởi lưu đày ...

Giờ đây gặp lại mừng rơi lệ
Mừng bởi còn nhau dẫu xác xơ
Cứ tưởng thây phơi ngoài chiến địa
Ngờ đâu vất vưởng tận bây giờ .

Không phải đời trai mau nước mắt
Vì mình máu lệ đã hòa thân
Ngày tôi thọ nạn ven rừng thẳm
Anh cõng tôi băng thoát tử thần ...

Nhược Thu

Chong Đèn Nghe Em Hát


Hát nữa đi em
chim trời đã ngủ
dù đại bác vẫn gầm vang
mùa hạ nơi đây chứa màu lửa đỏ
cho bao em thơ
môi thiếu châ't hồng ...

hát nữa đi em
dù ngày chưa thức
dù cuộc sống
đếm bằng
giây
nhưng anh sẽ thức
trọn đêm nay
để chong đèn nghe em hát
vừa canh giặc về ..

Nhược Thu



Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014

Em Có Còn Không Nón Dính Quai .. ?

Vịn thơ , ừ nhỉ làm tâm bão
Chợt vỡ bên trời em có nghe
Dù chỉ vần gieo buồn rất nhẹ
Mà sao hồn trách nửa thân về ..

Hồn bỏ thơ và em bỏ xa
Khi sầu sông núi rửa chân ta
Nào đâu ai biết mình lưu xứ
Là sẽ bơ vơ vía lạc nhà

Ta hỏi em và thơ hỏi buồn
Niềm đau bón cục nhọn hay vuông
Mà sao khi nó lăn vào mộng
Cứa nát đời nhau lắm đoạn trường ..

Chẳng nhuộm mà mây xanh ngất ngưởng
Hồn ta không nhuộm lại tan hoang
Không tra không tấn sao hồn nước
Quằn quại chìm trong mộng trái ngang .
.
Vành nón em che nghiêng nắng quái
Đâu che may rủi gót trang đài
Từ khi vận nước sầu trôi nổi
Em có còn không nón dính quai ...?

Nhược Thu



Chủ Nhật, 2 tháng 2, 2014

Nhớ

Thơ: Nhược Thu
Thi ngâm: Hoàng Đức Tâm



Ước Mơ Nếu Có Xanh Màu Ngọc

Nếu mơ là nắng em đừng ước
Vạt nắng hoàng hôn sẽ nhớ nhau
Những buổi chiều tàn xa cố quốc
Hồn ai chẳng đượm chút u sầu ..

Nếu mơ là lá em đừng ước
Nhánh lá Diêu bông vật bất thường
Trang trải cuộc đời trong đuổi bắt
Ích gì khi đổi cả quê hương ..

Ước mơ nếu chỉ là viên phấn
Em cứ dùng đi vẽ lại đời
Những mái đầu xanh ngày một lớn
Nỗi buồn lưu xứ có yên nơi ..?

Ước mơ nếu có xanh màu ngọc
Xin hãy như màu xanh mắt ai
Đội đá vá trời không dám ngại
Ngại nhìn châu lệ của ai rơi ...

Nhược Thu


Thơ Nhổ Neo Từ Cõi Xót Xa

Em xé thơ làm buốt vết thương
Làm đau sợi tóc vướng trong gương
Tóc soi hờ hững mình trong bóng
Quên mất đời đau lắm đoạn trường ..

Thơ nhổ neo từ cõi xót xa
Từ em sớt mộng chối quê nhà
Ôi quê hương hận sầu in bóng
Trong bóng em và cả bóng ta

Em vói tay làm vỡ bóng thơ
Bóng vờn xinh xắn bóng trong mơ
Bóng lăn ra khỏi vành gương hẹp
Chợt thấy đời sao quá mịt mờ ..

Thơ chối ngôn từ ta chối nhau
Vần gieo hờn dỗi khúc ca dao
Ngổn ngang trăm mối buồn lưu xứ
Thơ đội dùm thơ nón hận sầu ..

Nhược Thu




Đòi Lại Nghìn Sau

Thơ còn nửa mảnh vô thanh
Nửa cung kiếm gảy chưa lành xót xa
Em về hỏi lại niềm ta
Niềm riêng oan khúc nỗi nhà giấu đau ..

Em về đòi lại nghìn sau
Nghìn xưa đã lỡ gieo cầu nửa cung
Nửa đau mộng vỡ tơ chùng
Nửa sông núi dội bão bùng trái ngang ..

Đường trần sầu lắng miên man
Trách thu không nhuộm sao vàng ước mơ
Em về đòi lại tình cho
Tình xưa vằng vặc chưa mờ vết son ..

Nước non chưa biết có còn
Tình xưa ta biết nợ dồn đống cao
Đường về mờ mịt chiêm bao
Nghe âm thừa cũ lạc vào cõi không ..

Khi non nước hết chờ mong
Tình chung ta sẽ trọn lòng trả em ...

Nhược Thu