Tháng tư bỗng gặp người thân cũ
Mừng rỡ hàn huyên chuyện bể dâu
Anh hỏi nhà đâu , tôi bỡ ngỡ
Lâu rồi quên bẳng mất nhà đâu
Bao năm tất bật đời lưu lạc
Cơm áo quằn vai gánh mộng thường
Anh hỏi nhà đâu , nhà viễn xứ
Sao lòng thoáng đượm chút thê lương ..
Ngày xưa hai đứa cùng đơn vị
Ngang dọc cùng chung mộng đó đây
Anh hiến phần thân cho Tổ quốc
Còn tôi tàn tạ bởi lưu đày ...
Giờ đây gặp lại mừng rơi lệ
Mừng bởi còn nhau dẫu xác xơ
Cứ tưởng thây phơi ngoài chiến địa
Ngờ đâu vất vưởng tận bây giờ .
Không phải đời trai mau nước mắt
Vì mình máu lệ đã hòa thân
Ngày tôi thọ nạn ven rừng thẳm
Anh cõng tôi băng thoát tử thần ...
Nhược Thu