Thứ Năm, 22 tháng 1, 2015

ĐẾM NHỮNG HƯ HAO

   MỤC LỤC
  
      (Xin bấm vào tựa bài thơ)
    1. Lời Ngỏ
    2. Đừng Gọi Em Là Bé
    3. Gọi Em , Gọi Chị Hoặc ....
    4. Chỉ Là Thơ
    5. Thơ Chỉ Là ...
    6. Tùy Anh
    7. Chỉ Là Thơ
    8. Ừ Nhé Là Thơ
    9. Thơ Chìm
    10. ...Xù Nhau...
    11. Tình Xù
    12. Ừ Thôi
    13. Ừ Nhé Em Xù ..
    14. Chẳng Thèm Yêu Anh Nữa
    15. Đừng Giận Nhé
    16. Nhủ Lòng
    17. Nhớ Em Trăng Cũng Quên Rằm
    18. Người Dưng?
    19. Nhớ?
    20. Có Hờn Đâu
    21. Nhân Từ
    22. Giận Nhau Chẳng Nỡ Giận Lâu
    23. Ai Nhặt Tơ Chùng Rơi Giữa Thơ
    24. Áo Mới
    25. Bến Đục Hay Trong
    26. Hình Như
    27. Mà Thôi
    28. Em Về
    29. Giả...
    30. Em Về Bên Ấy
    31. Có Cả Mùa Trăng Mới Biết Rằm
    32. Nếu Tình Cờ
    33. Khi Nói
    34. Hắt Hiu
    35. Thì Anh...
    36. Ma Về
    37. Anh Về
    38. Ngàn Năm Mây Vẫn Bay
    39. Đường Bao Nhiêu Mật Chảy Ròng Thành Thơ
    40. Thế Là... Hết!
    41. Em Đi Áo Lụa Cài Trâm
    42. Chỉ Là Em
    43. Chỉ Chắc Của Anh
    44. Muôn Đời Em Là Của Anh
    45. Cám Ơn Đời Có Bài Thơ Đẹp
    46. Ước Mơ
    47. Ước Mơ Nếu Có Xanh Màu Ngọc
    48. Xin Hãy Vì Em Mà Mơ Ước
    49. Vì Em Ta Sẽ Ước...
    50. Hết Thơ Hết Cả Linh Hồn
    51. Nắng Bỗng Cút Côi
    52. Ngàn Năm Trái Đất Vẫn Xoay Tròn
    53. Một Ít Hương Nồng Pha Đắng Cay
    54. Anh Đi Tìm Tất Cả Cho Em?
    55. Đeo Đẳng Bên Nhau Buổi Độc Hành...
    56. Từ Khi Hai đứa Lạc Tin Nhau
    57. Em Biết Gì Không, Sao Phượng Tím?
    58. Còn Không?
    59. Như Phượng Muôn Đời Thương Kiếp Ve
    60. Từ Biết Anh Chờ
    61. Phượng Hồng Có Nhớ Cánh Ve Mong?
    62. Tháng Hạ Phai Màu Nắng
    63. Ai Đốt Nắng Hè Nung Đỏ Phượng?
    64. Giữ Mãi Một Bài Thơ
    65. Ai Đốt Nắng Hè Nung Đỏ Phượng?
    66. Còn Gì?
    67. Em về Áo Mỏng Sụt Sùi Thơ
    68. Vạt Nắng Sân Trường Tôi Bỏ Lại
    69. Từ Tuổi Học Trò Anh Bỏ Lại
    70. Vạt Nắng Sân Trường Cũ
    71. Vịn Lấy Vần Thơ
    72. Em Có Còn Không Nón Dính Quai..?
    73. Người Về Trả Nợ Tình Tôi
    74. Em về Đòi Lại Nghìn Sau
    75. Tình Cờ Anh Trở Lại
    76. Tình Cờ
    77. Của Hồi Môn
    78. Tiếng Đầu Việt Nam
    79. Em Đi Nối Lại Nghìn Sau
    80. Em Đâu Chỉ Giữ Vần Thơ
    81. Bóng Em Cá Lội Xa Mờ
    82. Lạc Vần
    83. Lạc Mùa...
    84. Khâu Lại Vầng Trăng
    85. Vá Trăng...
    86. Thôi
    87. Còn Đây Ít Chữ Mòn Bên Gối
    88. Trách
    89. Thơ Sầu Tuôn Vỡ Mê...
    90. Sang Sông
    91. Úa Vàng
    92. Như Phiến Lá
    93. Chẳng cho Anh Vay Nợ
    94. Trả Hết
    95. Đâu Cần
    96. Vẫn Còn
    97. Còn Đâu?
    98. Quá Nhiều
    99. Thơ Bỏ Đi Rồi Ai Nhớ Nhau...
    100. Thơ Rách
    101. Thơ Chưa Chết
    102. Giọt Nắng Ấm Quê Hương
    103. Trồng Tia Nắng Xanh
    104. Xin Dùm Giữ Lấy Chút Thơ Rơi

        Lời Ngỏ


        Sự hiện diện của Thi Hạnh trong trang thơ Nhược Thu cũng chỉ là tình cờ, cũng như rất đỗi tình cờ khi đến với viet.no. Ngay chính ngày đầu tiên, khi được biết viet.no là mạng lưới thông tin tiếng Việt tại Na Uy, tôi đã không ngần ngại ngỏ ý với anh chị chủ trương trang mạng được đóng góp với khả năng hạn hẹp của mình. Và kể từ ấy, sự ra vào viet.no đã trở thành những nhịp gõ quen thuộc trên bàn phím.

        Ngày ngày tôi vẫn vào những trang thơ để đọc, nhưng chỉ đọc len lén thôi chứ chẳng dám để lại một dấu tích nào. Cho đến một hôm, tình cờ tôi nhận được điện thư của DoanhDoanh:”Thi Hạnh ơi, mình vào nhà mí ông thi sĩ chọc mí ổng cho dzui”. Thế là tôi ton ton chạy vô trang thơ Nhược Thu, tình cờ, rất tình cờ, và tin hay không, tôi được Nhược Thu gọi bằng chị. Tôi bèn dỗi:

        Ghét ghê - ấy gọi tui bằng chị
        Phen này chắc buồn đến sang năm ...

        Và rồi Nhược Thu mau mắn đáp:

        Ừ nhé, thì thôi không gọi chị
        Nhưng mà khó quá đổi thành em
        Bạn bè chúng nó đã nghe quen
        Đổi lại chúng nó cười hổ chết ...

        Sau đó Nhược Thu đổi qua gọi tôi bằng bé, tôi lại hờn :

        Em đã lớn rồi anh biết không
        Đã nghe xao xuyến ngập cõi lòng
        Biết đếm hạt mưa rơi tí tách
        Và hình như đã biết ... nhớ mong ...

        Thấy cô bé này hơi khó tính, Nhược Thu đành phải dỗ dành:

        Biết gọi bằng gì bé nói đi
        Gọi em, gọi chị, hoặc ... honey ...?

        Thế đấy, những lời thơ thật dễ thương, ngây ngô như cái thuở nũng nịu mới biết yêu lần đầu. Và cũng từ đó, những vần thơ ngày lại ngày vẫn được trải dài trong trang thơ Nhược Thu nơi góc phố viet.no. Khi vơi khi đầy, nhiều mùa khắn khít nhưng cũng có những mùa lưa thưa. Khi được biết tôi chỉ là một “nhóc con” mới tập tễnh bước vào vườn thơ, Nhược Thu chợt ngại ngùng vì sợ rằng: mấy cô bé làm thơ hay mít ướt và thường hay yêu thơ rồi yêu luôn cả... người làm thơ, nên mới có những lời dặn dò, không muốn nói là cảnh cáo:

        Thơ chỉ là thơ em biết không
        Chẳng như mộng ngọc phủ cung lòng
        Thơ như mây gió không bờ bến
        Thoáng hợp rồi tan cõi viễn vông ...

        Và khi thấy tôi xác nhận rằng :
        “ Thơ chỉ là thơ, em đã biết ..”
         Nhược Thu mới an tâm và mạnh dạn :

        Ừ nhé là thơ em đã biết
        Phương trời xa lắm có mong không ?

        Và :

        Thơ vẫn là thơ em cứ dệt
        Tóc thề cứ phủ kín trời ta
        Từ phương xa đó trăng hờn dỗi
        Em giống mùa trăng thuở ngọc ngà ...

        Tuy chỉ là họa thơ, nhưng Nhược Thu lại rất trung thành, mỗi bài thơ gởi lên đều được họa lại. Đôi khi mau mắn, lắm lúc phải đợi chờ, nhưng không có một bài thơ nào là không có họa trả. Đó cũng là lý do mà tôi thích họa thơ với Nhược Thu. Dẫu rằng thơ tôi vụng về không trau chuốt, nhưng với Nhược Thu, anh đã cho tôi cái cảm giác rằng mỗi bài thơ tôi gởi đăng đều được trân trọng và nâng niu.

        Cũng có những lần dòng thơ của tôi như đến hồi bế tắt, tôi nửa đùa nửa thật bảo rằng: “thôi, bé xù”, thì lại nhận được những dòng:

        Em nhé xù thơ là có tội
        Xù tình ... tội còn lớn hơn thơ
        Bàn tay năm ngón em dài ngắn
        Nhúng nước thơ ta chết giữa bờ ...

        Chữ tình trong thơ Nhược Thu không chỉ góm gém trong phạm vi nhỏ hẹp của tình yêu đôi lứa, nhưng còn hàm chứa cả một khối tình cao đẹp là tình người, tình bạn, tình đồng bào, và quan trọng hơn cả là tình quê hương đất nước, mối tình đã in những dấu ấn đậm sâu trải dài trong từng âm sắc của dòng thơ Nhược Thu.   

        Phần lớn những bài thơ đối đáp của Nhược Thu và Thi Hạnh trong gần hai năm qua được gói gém trong tập thơ này, xin chân thành gởi đến quý bạn đọc như bằng chứng của hai tấm lòng rất mực yêu THƠ.      

        thi hạnh




        Đừng Gọi Em Là Bé

        Em đã lớn rồi anh biết không
        Đã nghe xao xuyến ngập cõi lòng
        Biết đếm hạt mưa rơi tí tách
        Và hình như … đã biết nhớ mong

        Em cao lắm rồi anh thấy chưa
        Đâu còn tí tẹo bé như xưa
        Đâu còn vòi quà hay nũng nịu
        Giận hờn… đôi mắt… ướt như mưa

        Biết trang điểm nè anh thấy không
        Thoa lên đôi má chút phấn hồng
        Thêm nhé chút son cho môi thắm
        Tóc dài biết xõa cõi mênh mông

        Đừng gọi em bé nữa nha anh
        Bé của anh đã lớn thật nhanh
        Tưởng chừng thời gian không cho phép
        Nhỏ hoài trong ánh mắt của anh

        Thi Hạnh


        Gọi Em , Gọi Chị Hoặc ....

        Bé lớn từ lâu ta đã biết
        Khi vừa chập chững tới vườn thơ
        Nhìn tên ta biết thơ em viết
        Sẽ ngọt như là sữa khuấy bơ ..

        Chưa thấy mà nghe em đã cao
        Không còn nhõng nhẽo giống hôm nao
        Ngồi đâu chỉ thích nhìn mây trắng
        Mà ngỡ hồn đang lạc cõi nào ...

        Chẳng phải vì em đánh phấn hồng
        Mà thơ em dệt biết chờ mong
        Dù không rót nhớ vào trong nắng
        Cũng ấm bên trời em biết không ..

        Biết gọi bằng gì bé nói đi
        Gọi em , gọi chị hoặc ...honey?
        Vì ta đã biết em là Hạnh
        Phía trước còn thêm một chữ Thi ...

        Nhược Thu


        Tùy Anh

        Anh gọi em: chị, cô… gì cũng được
        Chỉ cần nghe chút hơi ấm trong lòng
        Để sống còn qua những tháng mùa đông
        Khi tuyết trắng phủ ngập lòng băng giá

        Em vẫn thế, nhưng tim... hình như lạ
        Vẫn miệng cười vẫn tóc xõa bờ vai
        Nhưng thẹn thùng đôi má đỏ vì ai
        Và biết nhớ một chàng trai – thi sĩ

        Đã in rồi hình bóng ai trong trí
        Để đêm buồn thao thức hạt sầu tuôn
        Lớn làm chi cho ánh mắt thêm buồn
        Cho suối tóc vấn vương từng cánh gió

        Ước một mai đôi tim chung nhịp thở
        Bõ công chờ héo hắt tháng ngày qua
        Em lớn vội để yêu anh kia mà
        Đâu phải lớn để điểm trang son phấn

        Nếu duyên đầu tình em không đỗ bến
        Em lạy Trời cho em nhỏ mãi thôi…

        Thi Hạnh


        Thứ Hai, 19 tháng 1, 2015

        Tùy Anh

        Anh gọi em: chị, cô… gì cũng được
        Chỉ cần nghe chút hơi ấm trong lòng
        Để sống còn qua những tháng mùa đông
        Khi tuyết trắng phủ ngập lòng băng giá

        Em vẫn thế, nhưng tim... hình như lạ
        Vẫn miệng cười vẫn tóc xõa bờ vai
        Nhưng thẹn thùng đôi má đỏ vì ai
        Và biết nhớ một chàng trai – thi sĩ

        Đã in rồi hình bóng ai trong trí
        Để đêm buồn thao thức hạt sầu tuôn
        Lớn làm chi cho ánh mắt thêm buồn
        Cho suối tóc vấn vương từng cánh gió

        Ước một mai đôi tim chung nhịp thở
        Bõ công chờ héo hắt tháng ngày qua
        Em lớn vội để yêu anh kia mà
        Đâu phải lớn để điểm trang son phấn

        Nếu duyên đầu tình em không đỗ bến
        Em lạy Trời cho em nhỏ mãi thôi…

        Thi Hạnh


        Thơ Chỉ Là ...

        Thơ chỉ là thơ em biết không
        Chẳng như mộng ngọc phủ cung lòng
        Thơ như mây gió không bờ bến
        Thoáng hợp rồi tan cõi viễn vông ..

        Em như hoa nắng mùa xuân mới
        Ấm cuối ngày đông tận nẻo xa
        Chút tuyết pha lê còn sót lại
        Cũng mong không phải lệ em ngà ..

        Ta như cánh én ngày xuân tận
        Hiu hắt bên đời vọng cố hương
        Rót nhớ vào thơ hòa rượu nhạt
        Nghe thơ nhỏ giọt đọng bên đường ..

        Em lớn nhưng mà em rất bé
        Như cành non nẩy lộc xuân tươi
        Đừng ươm cánh lộc vào trong sỏi
        Lộc sẽ buồn như đỉa phải vôi

        Ta muốn em vui và nhỏ mãi
        Để em không lạc mối duyên hờ
        Để em , thơ vẫn nồng hương mới
        Và ngọt như lòng em ngát mơ ...

        Nhược Thu