Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Chẳng Thèm Yêu Anh Nữa

Giận anh rồi chẳng thèm yêu anh nữa
Chiều hôm nay và muôn thuở nghìn sau
Hạt mưa rơi trong tia nắng muôn màu
Như sợi nhớ quyện vào nhau khe khẽ

Ươm tình đầu nụ hoa lòng vừa hé
Đừng vội vàng anh nhé để tình tan
Gió nhẹ lay chiếc lá khép mơ màng
Bước lặng lẽ trong bàng hoàng bỡ ngỡ

Giận anh rồi chẳng thèm yêu anh nữa
Ai bảo anh để mòn mỏi tình chờ
Anh hững hờ hay anh chỉ ... ngu ngơ
Nên không biết tình tơ em dâng hiến

Chiều buông nhẹ trong muôn vàn lưu luyến
Mây ngập ngừng theo từng chuyến gió đưa
Nhớ dáng ai, mong biết mấy cho vừa
Như tơ rối mong chờ tay người gỡ

Giận anh rồi chẳng thèm yêu anh nữa
Chiều hôm nay và muôn thuở... nghìn sau.

Thi Hạnh


Đừng Giận Nhé

Này cô bé giận ai mà mắt ướt
Ai đã làm mưa rớt cả vào thơ
Trời Cali nắng chợt trốn bao giờ
Em có giấu xin hoàn ta ít vạt

Xin khe khẽ kẻo bờ môi sẽ nhạt
Má bớt hồng và mắt bớt long lanh
Chuyện buồn xưa đâu chỉ lỗi riêng anh
Mà chỉ bởi tội tình em còn bé

Tình em dệt cứ thêu vần diễm lệ
Đừng kết thành bóng nước vỡ kim cương
Lỡ bé buồn trời sẽ phủ mù sương
Và mưa lũ sẽ dìm thơ trôi lũ

Em ở đó ta chốn này lữ thứ
Tóc dài chi cho thương nhớ mênh mông
Bé giận rồi buồn có dứt hay không
Hay vẫn rối như tầm vương phải kén ..

Đừng giận nhé mặt trời đang tắm biển
Sẽ cười em môi má đỏ hây hây ....

Nhược Thu

Nhủ Lòng

Nhủ lòng chẳng nhớ nữa đâu
Chẳng thơ chẳng thẩn chẳng sầu vì ai
Dã tràng năm tháng miệt mài
Biển đông se cát cũng hoài công thôi

Nhủ lòng quên nhé người ơi
Sao tim vẫn cứ bồi hồi chờ trông
Nắng xuân ươm má em hồng
Nhưng trong vạt nắng mênh mông nỗi buồn

Nhủ lòng thôi nhé cô đơn
Về đây làm bạn keo sơn tháng ngày
Trăm năm ôm ấp tình này
Người đem hờ hững trao tay vội vàng

Nhủ lòng một kiếp đa đoan
Nên thơ cũng chỉ bàng hoàng xót xa

Thi Hạnh


Nhớ Em Trăng Cũng Quên Rằm

Sao em lại nhớ người xưa
Để ta nhốt gió thôi đùa tóc bay
Lỡ buồn em vỡ trên tay
Sầu ta chưa hái đã đầy nhớ nhung

Sao em lại nhớ người dưng
Để ta bảo nắng thôi đừng ngóng trông
Má hồng em ửng chờ mong
Nắng hồng ta nhốt vì không người chờ ..

Sao em lại nhớ người mơ
Cho trăng thả mộng thập thò mái hiên
Hỏi trăng có biết ưu phiền
Theo ta lẽo đẽo khắp miền gian nan …

Cõi xa thơ nhả tơ tằm
Cõi gần trăng cũng quên rằm - nhớ em ...

Nhược Thu