Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Treo Thơ Làm Vách

Vốc chữ cuộc cờ xưa đã vỡ
Anh còn đâu nữa những hoài mong
Chiều miên man lạnh bờ môi ấm
Đã đủ làm thơ trổ sắc hồng

Thơ treo làm vách ta cùng thức
Chia bớt đời nhau giấc mộng ngà
Hát nữa đi em dù giọng lạc
Bên giường chăn chiếu cũng ra hoa

Mai mốt lỡ đời xuôi ngược mãi
Câu thề xin giấu cận kề môi
Nhìn mây hờn dỗi trăng nào biết
Muốn hẹn cùng nhau mộng vá trời

Chẳng lẽ rồi đây tình hóa lạ
Em về dâu biển hóa thành thơ
Vần gieo ngày cũ hay ngày mới
Có đủ vì nhau để đợi chờ ?

Nhược Thu
05/24/2007


Nếp Nhăn

Này em đời giống màu trăng vỡ
Tình giống màu trăng vỡ gấp đôi
Em giấu tình trăng vừa mới nở
Nên anh lưu lạc bốn phương trời

Anh lạc giống ngày trăng biết lạc
Nên tình trăng lạc giống như anh
Bước em có dịu như màu áo
Đừng dẫm đau màu ký ức xanh

Hai đứa hai mùa hai ngõ rẻ
Trăng tròn trăng khuyết một mùa trăng
Tình ta chẳng những không tròn khuyết
Mà rẻ theo đời muôn nếp nhăn

Em ạ dẫu gì trăng đã khuyết
Muốn tròn nhưng mộng có tròn đâu
Người ta miệng ở tim đi trước
Trước cả ngày trăng rụng xuống cầu ...

Nhược Thu
05/23/2007


Ướp Câu Thơ Ngọt

Như giòng sông nhỏ xuôi ra biển
Thơ chở ngập tràn câu ái ân
Ta giống thuyền nan chèo ngược sóng
Bao giờ chia cạn nỗi ly phân

Sông cạn nguồn , thơ vẫn mãi xanh
Tình em như nước chảy long lanh
Nước len khe đá tan vào đất
Loang thấm hồn nhau buổi độc hành

Bao giờ chẳng biết bao giờ nữa
Mây vẫn muôn đời lú lẩn trôi
Sông vẫn ngu đần xuôi biển cả
Tình ta nào cạn những chia phôi

Môi vẫn bên trời đợi dấu son
Và màu yêu dấu có nồng hơn ?
Ướp câu thơ ngọt người đi nhớ
Ngồi kẻ hồng môi dạ có hờn ..?

Nhược Thu
05/09/2007