Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

Đừng Hỏi

Đừng em đừng hỏi ông trời , tội
Gió cũng như mây vạn nỗi sầu
Sương cũng cô đơn đời nhỏ giọt
Nhỏ vào trăng rụng biết nông sâu ?

Đừng em đừng hỏi sông hồ , cạn
Nghiêng nước ra khơi đã mõi mòn
Riêng núi chênh vênh từ vạn cỗ
Mới thành hư vị được làm Non

Đừng em đừng hỏi quê mình , lạc
Anh cũng như em lạc mất rồi
Lạc thuở đầu xanh còn ít tội
Bây giờ tội nặng cứ bôi vôi

Đừng em đừng hỏi thơ , vàng vọt
Chúng lỡ ra đời giữa hỗn mang
Nên cũng ôm thân làm lính thú
Đời ta đời nó đã hoang tàn..

Nhược Thu
04/30/2008


B..ị ..nh

Bịnh wá mèm ơi sao bịnh wá
Muốn ngồi dậy gỏ ít câu thơ
Để em đem nấu thành tô cháo
Mà chữ lười hơn cả đám bò

Bịnh wá chiều nay nghe bịnh wá
Nhớ người xa lắc nhớ nhau không ?
Gió ru thương nhớ vào thơ ngủ
Em ngủ lâu rồi ai nhớ mong

Bịnh wá nàng ui sao bịnh wá
Chữ buồn cứ nhảy Rock Mambo
Còn anh chỉ thích Slow Rock
Nên bắp chân mềm tựa lá khô

Nhược Thu

04/10/2008