Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2015

Trang Thơ Cỗ

Em là tiên nữ trang thơ cỗ
Lưu luyến chi mà lạc thế gian
Hoàng tử ngày xưa mê ánh mắt
Theo nàng nên mất cả giang san

Chiều nay gặp lại em ngờ ngợ
Cứ tưởng như chừng mới bữa qua
Khuôn nắng soi nguyên hình bóng cũ
Vóc ngà thân ngọc dáng tiên nga

Cô bé ngày xưa thành thiếu nữ
Với vần thơ ngọt giống như mơ
Còn tay hiệp sĩ thành thi sĩ
Cung kiếm lao đao lạc cõi bờ

Dù em thơ mới hay thơ cỗ
Vẫn đậm đà hơn nỗi nhớ nhau
Cám ơn khuôn nắng vừa soi lại
Dào dạt tình em rất ngọt ngào

Nhược Thu
04/23/2007


Mắt Em Thơ Cỗ Hay Thơ Mới ?

Nắng dã hồng thêm chưa hở em
Và mây có trải thảm êm đềm ?
Mai đây là đúng ngày sinh nhật
Em khóc chào đời thuở ấm êm

Anh nghe bên đó trời đang gió
Chắc chúng reo hò đón bước tiên
Hoa nở dâng hương nồng rất mực
Chào em vóc liễu mộng xanh viền

Bên ấy chắc trời thôi rét mướt ?
Hoa đào thua cả dáng ai thon
Mắt em thơ cổ hay thơ mới
Anh đọc mà tim đổ dập dồn

Em ạ đêm này thêm tuổi nữa
Trăng mờ len lỏi giấc thiên thai
Hồn em ngọt quá vần chưa dệt
Con chữ dìu thơ mướt dặm dài

Nhược Thu
04/19/2007


Nếu Em Là Chữ Trong Thơ Cỗ

Nếu em là chữ trong thơ cỗ
Đài các tựa nàng công chúa xưa
Thơ tán dương em e phạm húy
Nên vần gieo mãi chẳng hơn thua

Nếu em là chữ thơ song thất
Kín cổng cao tường dáng tiểu thơ
Sẽ khó khi anh dìu gót ngọc
Cùng nhìn trăng mọc giữa đêm mơ

Nếu như lục bát thêm day dứt
Mỗi bước em về kẻ đón nâng
Em giống như câu tròn sáu chữ
Còn anh thừa tám rót sai vần

Nếu em là chữ trong thơ mới
Ngọt lịm môi hồng gieo thất ngôn
Anh sẽ dệt trường thiên bất tận
Để thơ ôm chữ đậm đà hôn

Nhược Thu
04/17/2007

Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

Đã Vì

Nắng đã vì em mọc hướng đông
Để tô đôi má thắm thêm hồng
Để nung ánh mắt em ngời sáng
In bóng người thơ thật mặn nồng

Nắng đã vì anh lặn cõi tây
Như thầm nhắn nhủ gió và mây
Rồi đây nắng tắt lòng sâu biển
Có nhớ , còn đâu chút mộng này ..

Em đã vì thơ nợ mắt môi
Bên trời lưu luyến nhớ xa xôi
Cách ngăn muôn dặm tình da diết
Nỡ thiếu làm chi một nụ cười

Anh đã vì thơ nát cuộc cờ
Ba lần thua cuộc bảy lần mơ
Niềm mơ cũng cháy dù diêm ướt
Nước mất héo mòn cả xác thơ ..

Nhược Thu
04/10/2007


Hương Nắng

Anh biết khi mùa báo lá bay
Mắt em buồn đượm dán chân mây
Bóng anh heo hút còn heo hút
Hay đã tàn phai giữa đọa đày ..?

Chẳng phải vì thu thả lá rơi
Mà xuân đang rộ nắng đang tươi
Mắt em cũng ngập trời thương nhớ
Hình bóng người xa có rạng ngời ?

Anh biết em dành trọn chiếu chăn
Cho người xa vắng những băn khoăn
Để thơ còn đượm giòn hương nắng
Nắng tháng tư đau đã trọn phần

Xin gởi về em chùm nắng ấm
Mừng em sinh nhật tuổi thêm nhung
Trời xuân bên đó còn nghe lạnh
Thì nắng về em đỡ thẹn thùng ...

Nhược Thu
04/05/2007


Thơ Tóc

Là thế nào em tóc khác thơ
Tóc bay lưu luyến những cung tơ
Thơ đau đan kín ngàn thương nhớ
Nên phiến sầu xa tỏa dật dờ ..

Em ngồi chải tóc đêm đêm lạnh
Trên bến thơ buồn say ngất ngây
Nước biếc không xanh bằng tóc biếc
Niềm đau lịm kín tóc thua dày

Có biết một lần khi lỗi hẹn
Là sao khuya rụng buốt thơ buồn
Khi em tóc rối làm thơ rối
Vần chửa gieo tròn sắp vỡ hôn

Đã biết là tơ tóc khác thơ
Sao em chải mộng tự bao giờ
Đêm nay ngọn gió nào đưa đón
Tóc quyện vào thơ rợp ướp mơ

Nhược Thu
03/30/2007


Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015

Hoang Phế


 

Thơ: Nhược Thu
Diễn ngâm: Bích Ngọc


Hoang Phế

Về đâu mai mốt đời tan hợp
Em nửa phương trời ta nửa phương
Dầu biết đằng sau lời mật ngọt
Là câu thơ úa trải bên đường

Một nửa cuộc cờ ta đánh mất
Em tìm đổi lại được gì chăng
Dìu nhau qua lối đau hoang phế
Bóng ngã dài như mộng chối trăng

Ta biết cõi đời như cõi mộng
Dù đời là thật mộng là thơ
Vần gieo lạc điệu thơ không hận
Nhưng mộng giăng sầu ngập ý mơ

Nhược Thu
03/28/2007


Nếu Như Nỗi Nhớ Tô Màu Được

Nếu như nỗi nhớ tô màu được
Xin hãy tô giùm trăng mãi trong
Để mỗi khi đêm chầm chậm xuống
Sẽ nghe thoang thoảng ấm bên lòng

Anh nghe nỗi nhớ rơi từng giọt
Như giọt cà phê mỗi buổi mai
Em hiện thân ra từ khói bốc
Quyện hồn anh đậm giữa thu phai

Nỗi nhớ nếu gieo mầm nẩy hạt
Anh gieo giùm nhé cánh diêu bông
Những chàng trai trẻ yêu lầm chị
Thêm dịp nên duyên phận vợ chồng

Nếu như nỗi nhớ hòa tan được
Anh sẽ tan vào thân xác em
Để lắng đôi tim cùng thổn thức
Cho đời ngăn cách khỏi xa thêm

Nhược Thu
03/15/2007


Nắng Biếc

Hai hướng đi về hai lối rẽ
Em miền băng giá ấm tơ duyên
Còn ta nắng biếc lòng chao sóng
Lạnh thuở em mang nắng xuống thuyền

Chia nhớ mà em quên sớt mộng
Mộng hờn nên trắc trở câu thơ
Ngày em thôi dệt lời ân ái
Thơ cũng theo người lạc bến mơ

Nắng biếc chiều xuân ngào ngạt tím
Xuân này vò võ khác xuân kia
Chắc em quên mất màu son cũ
Còn đọng môi nhau buổi tạm lìa

Nhớ nhớ quên quên là vẫn nhớ
Em về hỏi lại nắng vàng coi
Vì sao nắng úa mà mây tím
Chở khối sầu xưa rải khắp trời ..?

Nhược Thu
03/10/2007