Ừ em nhé từ nay thơ hết úa
Cũng nhờ sương từ vạt cỏ phơi đêm
Từng nét chữ bỗng mềm như áo lụa
Sáng như trăng mười sáu chiếu qua thềm
Em ở đó có nghe trời trở gió
Thoáng hiu hiu đuổi nóng khỏi đêm hè
Anh đã nướng những vần thơ từ dạo ấy
Để mong tìm cánh phượng giấu trong ve
Ừ em nhé tiếng thu về gỏ cửa
Tiếng xa xăm nhưng bỗng thấy thật gần
Là tiếng guốc em về khua mỗi bửa
Cho câu thơ rạng rỡ suốt mùa trăng
Nhược Thu