Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

Đổi Lá Thu Vàng Lấy Nhớ Nhung

Em về chốn ấy nắng hay mưa ,
Có tiếc màu hoa giữa độ mùa ?
Cánh kiến chở buồn pha sắc phượng
Tô dày thêm mãi khối sầu xưa .

Em về miền gió cát xa xôi
Nă'ng nứt chân chim khắp nẻo đồi .
Em nhé như~ng ngày yêu dấu cũ
Xem như mạng nhện vắt ngang đời ..

Em về cầu nắng chẳng cầu mưa
Lệ đẫm từ thơ cũng đã vừa .
Đâu chỉ mình em sầu tiển biệt
Mà còn se thắt cả người đưa ..

" Mai mốt có còn gặp nữa không ? "
Đường xa không ngại chỉ e lòng .
Chia em một nửa vầng trăng cũ ,
Đổi lá thu vàng lấy nhớ mong ...

Nhược Thu

Thềm Xuân

Cám ơn em đã ân cần
Cho anh cho cả mùa xuân ngọc ngà
Thềm xuân chan chứa tình ta ,
Nắng xuân ai đốt cho già tình nhau ....

Nhược Thu



Mái Hiên Cao

Ừ em hãy ngủ cho yên
Để anh nhốt nỗi ưu phiền dùm nhau
Để anh làm mái hiên cao
Phủ che bớt những mưa rào giăng giăng
Để anh làm mộng dưới trăng
Ru em vào tuổi muộn màng tình xanh
Có con bướm trắng xa cành
Xa hương phấn ngọt dỗ dành giấc mơ
Đường về xa lắc xa lơ
Trót theo em lạc bến bờ chiều nay
Hồn anh run khẽ trên tay
Yêu nhau sao để lưu đày hồn nhau..?

Nhược Thu


Chiều Xuân Lén Đi Chơi Phố

Hoàng hôn giấu nắng vào trong nhớ
( Sao giống mình đang giấu mộng lòng )
Em giấu ngọt ngào môi má đỏ
Anh vừa hôn trộm khiến em run

Tóc mây tha thướt bờ vai nhỏ
Màu áo vàng chanh rực phố phường
Cả một trời xuân em gói trọn
Gói hồn anh nữa biết hay không ?

Chiều xuân cùng lén đi chơi phố
Em bỗng run như thuở trộm hôn
Vì bởi người quen vừa bắt gặp
Về sao tránh khỏi bị tra đòn !

Màu xanh áo trận chưa sờn bước
Chợt cũng sờn theo nỗi sợ lan
Nhìn áo vàng chanh ngà ngọc mãnh
Chưa đòn , anh đã nát tim gan ..

Nhược Thu


Nước Sông Xưa

Có dòng sông nào không gợn sóng
Dù em chèo nhẹ bởi cành hoa
Dòng sông xưa một lần soi bóng
Cho nụ hôn đầu mãi thiết tha .

Dòng sông nào bờ chẳng song song
Giông bão triền miên chẳng đổi dòng
Em giữ đôi bờ mưa chẳng lở
Ngày về bến đợi vẫn mênh mông .

Dòng sông nào cuồn cuộn phù sa
Chợt bể dâu treo ngấn lệ ngà
Biền biệt phương trời ai thấu hiểu
Vạn ngày đời mất một phần ba .

Dòng sông nào uốn khúc bơ vơ
Dòng chảy về đâu nước lững lờ
Những buổi chiều buồn mưa xứ lạ
Nghe hồn đẫm ướt nước sông xưa ...

Nhược Thu


The River Of The Past

Bài chuyển sang Anh Ngữ

Is there a river without rippling
Even with a delicate rowing of the oars ?
The river of the past has reflected
The first kiss full of passion .

Is there a river without parallel banks ,
Unwaving during a continuous tempest ?
You kept the water within the riverbed
For a happy return at the port of attach .

Which river is rich with live alluvia ,
Perpetual changes that call for tears ?
Lost in the horizon , who understands that
In ten thousand days , one-third of life is devastated .

Which river meanders in solitude ,
Without goal , its water flowing nonchalantly ?
During the sad and rainy afternoons in exile ,
My soul is drenched by the river of the past .

Translated by Binh Nhung


Người Đi

Gió tháng tư điên cuồng
Tôi tiển anh lên đường
Tay đàn thay tay súng
Anh hát lời yêu thương

Nắng tháng tư hỏa lò
Anh đàn tôi làm thơ
Từng lời anh dìu dặt
Lên cung nhớ bơ vơ

Trời tháng tư xanh rì
Như đời chưa vết ghi
Dù anh , tôi vượt bão
Để tồn tại hôm ni

Lòng tháng tư thật trầm
Mộng đời nhiều dư âm
Tiếng đàn anh diệi ảo
Nghe say ngất âm thầm

Nhược Thu




Muộn Màng

Thay lời cám ơn NTT
Ngườiđã viết " Xuân Lặng "
họa bài " Dấu Lă.ng "
NT.


Nếu chửa bắt đầu chưa thể cuối
Nhưng đường hai đứa đã phân xa
Em về theo bước đời sang cả
Tôi bước quân hành xướt thịt da

Tôi quý em từng tia ngọc sáng
Nên nhìn chẳng dám mộng gì hơn
Đời trai chinh chiến nghìn cam khổ
Nghiên bút còn gom cất nỗi hờn

Xuân đến bên đồn tôi có biết
Rượu nồng em uống giừa thành đô
Bờ sông Vàm Cỏ bên kia địch
Súng đạn nào đâu biết đợi chờ

Cho dẫu muộn màng nhưng chả trách
Bởi đời cần có những mùa đông
Để khi xuân đến mình tôi biết
Người của năm xưa chưa đổi lòng .....?

Nhược Thu



Dấu Lặng

Ta chửa bắt đầu sao đã cuối ,
Lối về không hẹn lại chung nhau .
Trời xuân núp vội vì chinh chiến ,
Em trốn vào đau , tôi giấu đau .

Em rực rỡ vầng dương buổi sáng
Như chồi xanh ngào ngạt hương xuân .
Nhưng sao khắc vào phiên bản cổ
Để xướt tay ngà mỗi lúc nâng ..?

Chẳng khép nhưng trời xuân đã hết
Không say thơ chuốc cạn từng năm .
Vì tôi trễ hay em quá sớm
Tôi chết trân vì lỡ cung cầm ..

Em chẳng sớm mà tôi chẳng muộn
Như mùa xuân tuần tự sau đông .
Nhưng ai đặt làm chi dấu lặng
Để nhạc lòng ngắt quãng khi không ...

Nhược Thu
****

Bài đáp họa của NTT

XUÂN LẶNG

chưa có bắt đầu chưa thể cuối
còn bao hò hẹn đón đưa nhau
tình yêu chớm nở thời chinh chiến
tha thiết vượt muôn ngàn nỗi đau

ta ưỡn ngực như dã quỳ sáng
vui đón hương tình ngập phố xuân
tạm quên nốt sầu vương hơi thở
mềm câu từ tạ lúc chiều buông

xuân đến mở lòng vui như tết
rượu mừng nâng chúc cứ đầy thêm
thời gian đứng lại vừa tay nắm
cung đàn vui tấu khúc hành quân

yêu nhau đâu thể phân sớm muộn
tạm thời chia cách mấy mùa đông
chỉ là phiên khúc mang dấu lặng
mai này sum họp rộn nhạc lòng

NTT


Ngày Mưa Bên Sông Hồng

Có phải mưa vừa trốn khỏi mây
Về thăm quê cũ trở ra đây ?
Mà sao trong nước pha màu nhớ
Pha cả niềm đau lớp lớp dầy !

Mưa với ta từng đã tri âm
Nhiều đêm mưa dột nát trong hầm
Nhiều đêm quấn quít bên phòng tuyến
Đạn thét long trời đêm tối tăm ..

Mưa lũ cho tràn bao nhớ mong
Theo ta ra tận bến sông Hồng .
Bên kia cuồn cuộn trời biên giới
Nhìn chẳng mong về , mưa biết không ..?

Nhược Thu
LaoKay 1978