Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

Giận Nhau Chẳng Nỡ Giận Lâu

Giận ai em chẳng nỡ giận lâu
Giận nhau một bữa tựa nghìn thu
Nhạt nhòa mắt lệ, tim nhoi nhói
Thôi đừng anh nhé, đừng giận nhau

Ta cứ thế này có phải vui
Thơ qua thơ lại ấm hương đời
Em nụ hoa xuân vươn trong nắng
Thơm ngát tim người buổi tàn hơi

Thơ em như cỏ dại ven đường
Dịu mát chân người dưới ánh dương
Thơ anh như suốii ngàn trong vắt
Róc rách ru lời vọng cố hương

Thơ sẽ theo em suốt cuộc đời
Ủi an những đêm vắng lẻ loi
Nếu có một lần thơ khẽ rớt
Nhặt dùm anh nhé mảnh tình côi

Thi Hạnh




Ai Nhặt Tơ Chùng Rơi Giữa Thơ

Ta chẳng buồn đâu chẳng trách đâu
Chẳng qua như là rụng giang đầu
Lá rơi khuấy động loang màu nhớ
Màu mắt em buồn xưa vẫn nâu...

Ai nhặt tơ chùng rơi giữa thơ
Ai treo trăng ngược rót mong chờ
Để cho nỗi nhớ tràn không bến
Sóng vỗ tan vào cõi ước mơ...

Thơ tình em bọc bằng nhung lụa
Hay lá diêu bông mấy thuở tìm...?
Em nhé một lần vương luyến ai
Trăm cành cay đắng mọc ven tim...

Ai đã gieo mềm bao ý thơ
Ta xin chỉ nhặt những ơ hờ
Mà em vung vải đầy trăm lối
Để giữ màu trăng khỏi xác xơ...

Nhược Thu


Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

Áo Mới

Mẹ bảo: “con gái đã lớn rồi
May thêm vài chiếc áo đi thôi
Để con gái mẹ càng duyên dáng
Những lúc vui chơi chốn đông người”

Chắc mẹ biết em đã phải lòng
Nên thường thờ thẩn đứng bên song
Hay ươm hương nắng lên tóc rối
Dõi mắt ngang trời mộng xa xăm

Phen này chắc độn thổ mất thôi
Má đỏ, chân run, thẹn quá trời
Ai bảo người hay nhìn len lén
Để tim dồn dập nhịp chơi vơi

Thấy mẹ thường lo lắng cho em
Sợ kiếp má hồng lắm truân chuyên
Mười hai bến nước trong và đục
Làm sao ai biết kẻ sang hèn.

Thi Hạnh

Bến Đục Hay Trong

Em may áo mới hồn phơi phới
Hoa nở cũng hồng thua nét môi
Mây cũng thua xanh bờ tóc rối
Và thơ ngơ ngẩn chợt quên đời...

Em may áo mới là ta biết
Lòng đã ưng người dưng phải không?
Ôi hỡi người dưng sao khác họ
Mà luôn mơ mộng buổi tương phùng...

Áo mới em may tình có mới
Cớ sao lòng lại vướng tơ vương
Bàn chân chim sáo thôi đùa giỡn
Vì sợ người dưng thấy hết thương...

Bến đục hay trong đời khó biết
Nhưng lòng cha mẹ bến luôn trong
Là nơi gạn đục đời con cái
Để nụ cười còn mãi mãi hồng....

Nhược Thu