Thứ Năm, 5 tháng 1, 2017

Thu Có Lạnh Không

Chỉ là thấp thoáng bóng mùa xuân
Chưa đến đã đi vội quá chừng
Nụ xinh vừa chớm chờ khai mãn
Đã đầy xác rụng khắp quanh sân

Bãng lãng bờ quê thơm khói rạ
Đã nói cùng anh biết bao lần
Đừng vay chi nắng vùng trời mới
Bởi vì nơi đó chỉ có đông.

Đâu bán lời thơ bán tiếng lòng
Cõi tạm mà, có vốn là không
Xuân đã cách xa vùng trời đó
Thì đêm thu muộn có lạnh không ?!

Băng Nguyệt


Nhìn Trời


Thơ : Mây Tím
Nhạc : Nhược Thu
Ca sĩ : Lệ Tuyền
Thực hiện: Nhược Thu



Xuân Gối Đầu

Xuân gối đầu giữa cánh tay anh
Nở muôn hoa nắng nhảy trên cành
Có mây có gió làm sân khấu
Mây mặc áo màu xanh rất xanh

Em gối đầu giữa áng thơ hoa
Bờ môi chợt thắm nét xuân ngà
Xuân sang giữa xứ người xa lạ
Sao vẫn nghe đường xa cứ xa

Anh gối đầu giữa cánh tim đêm
Vần thơ lưu xứ có êm đềm ?
Nghe hơi thở chữ chừng như rối
Lạc giữa quê người trôi ấm êm

Xuân gối đầu chung góc nhớ nhung
Góc căng đang nhớ góc kia chùng
Góc xa đang sợ chiều qua vội
Làm vỡ màu trăng nở ngập ngừng ..

Nhược Thu


Thứ Tư, 4 tháng 1, 2017

Tháng Đen

Em hãy là thơ trong cõi mê
Nỗi đau chưa đủ đón vui về
Để cho những nụ cười chưa héo
Còn chút gì mong dẫu tái tê

Em hãy là thơ giữa cõi thơ
Cho từng con chữ khỏi bơ vơ
Để anh muôn kiếp sau còn thấy
Ánh mắt em xanh tựa biển hồ

 Em hãy là thơ trong cõi ma
Ma tâm ma trí kiếp xa nhà
Đời hiu hắt nắng đừng hiu hắt
Dẫu mộng ban đầu xa mãi xa

Em hãy là thơ dù cạn chữ
Cho anh khi đọc vẫn êm đềm
Để che tiếng nấc đời lưu xứ
Gờn gợn bên lòng giữa tháng đen

Nhược Thu


Thứ Ba, 3 tháng 1, 2017

Đày Đọa Thơ

Ngày xưa mỗi lúc nhớ quê
Thả câu thơ cỗ  vỗ về giấc mơ
Ngày nay chữ hết nhớ thơ
Bỗng câu thơ viết ngẩn ngơ thiếu vần

Trăm năm giữa cõi phù vân
Người ơi áo lụa bạc trần mấy thu
Ta về hỏi khẻ câu ru
Vần bao nhiêu chữ mới bù ý nhau

Thơ buồn héo hắt lao đao
Tìm đâu con chữ ngọt ngào nữa đây ..
Chữ ơi ta hỏi chữ này
Vì sao con chữ  lại đày đọa thơ

Nhược Thu


Thứ Hai, 2 tháng 1, 2017

Lẻ Loi

Cõi nhớ chiều nay sầu dịu vợi
Góc đời lận đận lại tìm nhau
Trời xa đất lạ hồn xuôi ngược
Thơ cũng theo người lặn lội đau

Ai trải mây vào cõi nhớ chung
Mà sao quên đợi để tơ chùng
Chắc em thả nhớ vào quên lảng
Nên giữa xuân nồng phai sắc nhung

Sao chẳng là mây lặng lẽ trôi
Hay trăng vằng vặc giữa lưng trời
Để ta với nỗi buồn lưu xứ
Mãi mãi là thơ dệt lẻ loi

Nhược Thu


Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

Hoa Ướp Thơ

Tháng Bảy trách người hay trách nắng
Sao không hong ấm nét môi cười
Gió lay cành trúc khua xào xạc
Tưởng bước ai tìm lạc biển khơi

Thơ gieo bảy chữ nghẹn lời
Quê hương lục bát cháy ngời biển Đông
Quên đi tháng Tám mịt mùng
Ta về nhặt lá che lòng quạnh hiu

Trời mây tháng Chín thiu thiu ngủ
Cơn gió vào Thu chở mộng buồn
Chở cả tình ai tràn biển rộng
Quê người dào dạt sóng xa tuôn

Thơ em là gió là hương thoảng
Như cánh diều quê buổi nắng tà
Tiếng sáo vi vu từng nỗi nhớ
Nghe gần nhưng lại hóa ra xa

Em khơi lục bát đậm đà
Làm cho bảy chữ chợt ngà ngật say
Say trời say đất say mây
Thơ ơi tháng mấy đừng cay mắt nồng ?

Tháng Bảy chiều nắng mênh mông
Chờ ai qua lạc giữa dòng trời mơ
Đường đi sỏi đá ngàn muôn lối
Mong lối em đầy hoa ướp thơ 

Nhược Thu