Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2020
Thứ Năm, 24 tháng 12, 2020
Bài Ca Đêm Thánh
Đón Giáng sinh về trên phố cũ
Sài Gòn chật ních khói và xe
Và em như cánh hoa quỳnh nở
Khoe sắc muôn tinh tú lập lòe
Nóc giáo đường xưa chuông vẫn đổ
Hồn anh sừng sững níu bơ vơ
Chiều đi nhè nhẹ vào đêm thánh
Đêm thánh vô cùng ôi tuổi thơ
Anh đi mang cả trăng và gió
Dắt ít mây trời lơ lửng trôi
Giấu ít màu son ai kẻ lại
Thuở đời lành lặn thắm trên môi
Giờ đây xa tít chân trời lạ
Mây vẫn xanh mà son đã phai
Gió cũng không còn khua áo lụa
Bài ca đêm thánh vẫn ngân dài
Nhược Thu
Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2020
Thứ Hai, 14 tháng 12, 2020
Saigon Đang Đón Mùa Giáng Sinh
Trời Cali chợt đã vào đông
Dù không mưa tuyết vẫn tê lòng
Đâu như bên đó trời đang ấm
Đón Giáng Sinh về ai có mong
Không gió nhưng đường đi vẫn lạnh
Không mưa nhưng ướt bãi trăng nằm
Câu thơ ai viết buồn hiu hắt
Chợt nhớ quê mình buổi cuối năm
Sài Gòn có nhớ những mùa trăng
Nắng phía xa xôi bỗng thật gần
Hoa sứ mùa này đang nở trắng
Trong vườn năm cũ có ăn năn ..?
Sài Gòn đang đón mùa Giáng Sinh
Nhớ mắt môi xưa thuở rất tình
Hoa nắng rụng đầy trên lối cũ
Cho hồn anh một thuở điêu linh ..
Nhược Thu
Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2020
Hoa Tháng Tư
Em hỏi làm chi chuyện nắng mưa
Tháng Tư buồn lắm , nắng quên mùa
Gió mưa là lệ người thiên cô?
Nhỏ xuống thay người vận nước thua
Mộng cũ biết rằng đã ngã nghiêng
Thân trai đâu để chí trai hèn
Mười năm nếm mật đầy cay đắng
Có sá gì đâu chút nỗi riêng ...
Em hoa đời nở mùa xuân ngát
Chưa thắm hương yêu đã nhuốm phiền
Tay súng anh buông giờ phút cuối
Hoa lòng lịm chết tháng Tư điên
Em xa quê mẹ từ hôm đó
Mắt ngọc còn điêu khắc bóng xưa
Ròng rả hơn phần tư thế ky?
Bỗng dưng gặp lại , lạ không ngờ ..
Mưa nắng cũng còn thay đổi thôi
Chúng mình là những giọt mưa rơi
Mưa vương trên má em ngày cũ
Đã hóa thành mây mất kiếp rồi ...
Nhược Thu
Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2020
Tháng Bẩy
Ở
đây tháng bẩy một mình
Vẫn
con phố cũ không hình bóng em
Những
chùm phượng tím thân quen
Tiếng
ve tháng hạ dịu hiền ru êm
Ở
đây tháng bẩy buồn thêm
Lung
linh giọt nắng bên thềm nhẹ rơi
Lặng
nghe tình nhớ đầy vơi
Em
về đâu giữa biển đời hư hao
Ở
đây tháng bẩy xanh xao
Ngoài
kia sóng vẫn dạt dào mênh mông
Em
nơi nào có buồn không
Mình
ta giữa trận mưa hồng lãng quên
Khiếu Long
Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2020
Nắng Tháng Sáu
Có buồn nghe nắng chết trên cây ?
Nắng nghiêng trên dáng ai ngày đó
Giờ cũng vàng hoe giống mộng này
Nắng vẩy tay chào em trở lại
Gót mềm gỏ bước tiếng lao xao
Ngày xưa cũng lối này hun hút
Sỏi đá bên đường khắn khít nhau
Nắng rót trong chiều bao nỗi nhớ
Chảy vào vương quốc buổi thần tiên
Hàng cây khua lá nghiêng vì gió
Em cũng thẹn thùng che bóng nghiêng
Tháng Sáu lần này sao chẳng ấm ?
Mắt buồn em cứa rách tương tư
Hồn ta như cỏ non vừa nhú
Em ngắt từ sau buổi tạ từ
Ta cởi tình xưa phơi nắng hạ
Hững hờ em bước giẫm tan hoang
Có con ve nhỏ nằm trên lá
Kinh hải kêu lên tiếng khẽ khàng
Ta tháo nỗi buồn phơi lối cũ
Một thời chung lối bước song song
Nào mây nào gió đầy hương nắng
Khi vắng nhau rồi cũng trống không
Nhược Thu
14.06.2012
Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020
Xuôi Ngược
Đường em gió ngược hay lòng ngược
Ta biết mùa đi chẳng trở về
Một sớm ve buồn rưng rức phượng
Ven đường ngơ ngác những hàng me
Thời gian xuôi mãi sao không ngược
Để được nhìn em lại một mùa
Đã biết mùa này xa cách mãi
Khi hàng phượng thắm nở trong mưa
Mưa xuôi ta ngược tìm cơn gió
Cúi nhặt niềm đau chẳng thể cầm
Chẳng thể dẫu rằng em chạm khẻ
Một tình yêu cuối vẫn im câm
Ta đi em ở xuôi và ngược
Đường ngược đời ngang dốc phũ phàng
Ta níu câu thơ từ đáy vực
Bao giờ leo ngược đỉnh thênh thang ...?
Nhược
Thu
Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2020
Nợ Da Vàng
Em nợ gì tôi em nhớ không ?
Nợ da nợ tóc nợ môi hồng
Môi son em nhớ đừng tô đậm
Vì nắng hôn rồi cứ nhớ mong ..
Tôi nợ em gì sao bổng quên
Nợ thơ nợ nhạc nợ ưu phiền ?
Câu thơ trôi giạt mùa mưa lũ
Đời nợ nhau hoài một bến yên ..
Em nợ da vàng giống với tôi
Mười phương lưu lạc chín phương rồi
Còn phương này nữa ta tìm lại
Một mảnh cù lao thở nhỏ nhoi ...
Nhược Thu
12-01-04
Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2020
Thơ
Thơ là tiếng hát không cần nhạc
Là cả dòng sông cuốn muộn phiền
Cuốn cả hận sầu tuôn đáy vực
Cho hồn ta cập bến
bình yên
Trong thơ có sẳn mơ và thực
Chỉ cách đường ngăn vách cuộc đời
Vạch mỏng như đường biên giới vậy
Mờ như lằn kẻ giữa son môi
Trong thơ đã có sông và núi
Có cả yêu thương lẫn hận thù
Có cả người đi vào bất tận
Em chờ gì đó giữa thiên thu ?
Trong thơ có cả xương và máu
Xương của tiền nhân đắp giữ thành
Máu của người yêu em đã chảy
Cho đồng quê lúa mãi tươi xanh
Thơ là tiếng khóc pha vào nhạc
Hãy khóc đi em dẫu muộn màng
Lỡ có một lần ta thức dậy
Không còn sông núi để lang thang
Nhược
Thu
17.08.2009
Thứ Hai, 27 tháng 1, 2020
Những Màu Áo Mùa Xuân
Mùng
ba em mặc áo xanh ...
Chùm
hoa đào thắm trên cành chào xuân
Hàng
cây dài nỗi bâng khuâng
Như
ta ...vẫn mãi ngại ngần lời yêu
Mùng
bốn em áo xanh rêu
Trái
tim vẫn có nhiều điều thiết tha
Đưa
tay hái nụ quỳnh hoa
Trao
em kỷ niệm món qùa yêu thương
Mùng
năm áo tím vấn vương
Vàng
tươi mai mở rợp đường nhà ai
Ừ
thì xuân bất tái lai
Quên
đi ngọn gió u hoài cuối đông
Mùng
sáu áo đỏ sang sông
Em
cô dâu giữa pháo hồng vương bay
Thế
là xuân tận từ đây
Tình
như sương khói tháng ngày yêu em ....
Khiếu
Long
Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2020
Xuân
Xuân đến mà em đã đến chưa
Vui xuân hoa lá có vui thừa
Mà sao tuyết vẫn còn rơi trắng ?
Trên lối anh về một sớm mưa
Tuyết trắng trên đường trên kính xe
Như ngày hai đứa trắng đam mê
Anh ngu ngơ lạc vòng tay ấm
Em thẩn thơ trước buổi ra về
Xuân đến đâu riêng giữa đất trời
Đến từ trong mộng thưở xa xôi
Đến từ đôi mắt nhau ngời sáng
Và đến từ nhau e ấp môi
Xuân đến rồi đi em có nghe
Kìa muôn hoa tuyết rả bên hè
Nhưng còn một đóa trên môi thắm
Vẫn nở như xuân mới trở về ...
Nhược Thu
Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2020
Kìa Xuân
Nắng thức dậy tô son con gái
Thắm
má đào bỏng cháy hồn si
Đôi
mắt biếc thầm nói những gì
Lời
hò hẹn xuân thì mở ngõ
Trang
vở ước dòng thơ tình tỏ
Pha
mực hiền gắn bó xuyến xao
Xếp
từ Y-Ê-U con chữ kề nhau
Trang
giấy mới xôn xao thương nhớ
Ý
nguyên trinh đắm say bỡ ngỡ
Đoá
mộng đầu e ấp bờ môi
Đời
trổ hoa thơm ngát tinh khôi
Chim
ríu rít trên đồi Xuân mới
Nắng
Xuân nay, gió mùa chướng tới
Ký
ức hồi tung bới tình xưa
Hồn
ai vướng víu ngoài khung cửa
Kìa
Xuân! Mùi trầm thoảng hương đưa.
(Kim
Oanh, Australia)
Thứ Ba, 7 tháng 1, 2020
Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2020
Pico Avenue Mùa Xuân
Pico
Avenue ....mùa xuân
Tim
ta rộn rã đã bao lần
Em
về tà áo bay theo gió
Hồn
bồng bềnh đầy nỗi bâng khuâng
Pico
Avenue.... dấu yêu
Con
đường đó với biết bao điều
Đi
lên đi xuống chiều nghiêng bóng
Tình
vơi đầy từng bước lệch xiêu
Pico
Avenue ....hàng cây
Ngàn
hoa khoe sắc thắm phương này
Mây
trắng về đâu bay lờ lững
Em
dịu dàng má đỏ hây hây
Pico
Avenue ...vấn vương
Ta
mãi đi đến cuối con đường
Tìm
nhau dù chỉ là cơn mộng
Dưới
bóng xuân về trong nhớ thương
Khiếu
Long
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)