Em hỏi làm chi chuyện nắng mưa 
Tháng Tư buồn lắm , nắng quên mùa 
Gió mưa là lệ người thiên cô? 
Nhỏ xuống thay người vận nước thua 
Mộng cũ biết rằng đã ngã nghiêng 
Thân trai đâu để chí trai hèn 
Mười năm nếm mật đầy cay đắng 
Có sá gì đâu chút nỗi riêng ... 
Em hoa đời nở mùa xuân ngát 
Chưa thắm hương yêu đã nhuốm phiền 
Tay súng anh buông giờ phút cuối 
Hoa lòng lịm chết tháng Tư điên 
Em xa quê mẹ từ hôm đó 
Mắt ngọc còn điêu khắc bóng xưa 
Ròng rả hơn phần tư thế kỷ 
Bỗng dưng gặp lại , lạ không ngờ .. 
Mưa nắng cũng còn thay đổi thôi 
Chúng mình là những giọt mưa rơi 
Mưa vương trên má em ngày cũ 
Đã hóa thành mây mất kiếp rồi ... 
Nhược Thu
 
