Em về đâu chỉ một mình không
Có cả mùa thu cũng tháp tùng
Thu gánh mây buô`n che bớt nắng
Trải mềm chân bước lá vàng nhung
Em về bến Bắc không còn nữa
Phà cũ năm im tủi phận ðời
Những tiếng rao hàng xưa lảnh lót
Thấm vào huyết quản đã xa xôi ..
Em về gốc phượng sân trường cũ
Vừa rụng cành hoa nở cuối cùng
Sắc thắm một thời em ép sách
Đâu còn trang điểm giấc mơ chung ..
Em về dâu bể vô thường quá
Quê cũ người xưa cũng biệt mờ
Tiếng bụi tre già đưa kẻo cọt
Như lời xưa mẹ tiển con thơ ..
Bếp lửa nhà bên nay quạnh vắng
Đâu còn nghi ngút mỗi hoàng hôn
Và em đun giấc mơ ngày đó
Đọng giọt buồn xưa ngập đáy hô`n ...
NhượcThu
16 .11.2004