Em xé thơ làm buốt vết thương
Làm đau sợi tóc vướng trong gương
Tóc soi hờ hững mình trong bóng
Quên mất đời đau lắm đoạn trường ..
Thơ nhổ neo từ cõi xót xa
Từ em sớt mộng chối quê nhà
Ôi quê hương hận sầu in bóng
Trong bóng em và cả bóng ta
Em vói tay làm vỡ bóng thơ
Bóng vờn xinh xắn bóng trong mơ
Bóng lăn ra khỏi vành gương hẹp
Chợt thấy đời sao quá mịt mờ ..
Thơ chối ngôn từ ta chối nhau
Vần gieo hờn dỗi khúc ca dao
Ngổn ngang trăm mối buồn lưu xứ
Thơ đội dùm thơ nón hận sầu ..
Nhược Thu