Tôi viết về em trăm nỗi nhớ
Nhưng còn sót lại một điều chưa .
Điều tôi định nói riêng em đó
Vô vọng , vì em đà rất thừa ..
Tôi muốn cùng em chia bớt lại
Nụ cười rạn vỡ giữa bờ môi .
Vì em ở cõi nhân gian ấy
Như cánh hoa xuân lạ giữa đời ..
Tôi muốn mời em chia bến mộng
Mộng đời xa xứ , bến trầm kha
Ngày xuân thiếu én về bay lượn
Thoáng chốc hồn xuân bổng vỡ òa ..
Tôi muốn vì em chia góc hẹp
Góc này manh chiếu chẳng còn vuông .
Dù em tô hết màu son đẹp
Môi vẫn cười ra những thỏi buồn ..
Nhược Thu