Tôi chẳng buồn đâu chẳng trách đâu 
Vì khi thu đến lá thay màu 
Lòng tôi chợt nhớ chiều tan lớp 
Em bước êm đềm tôi bước sau 
Không nói mà như nói đã nhiều 
Mắt cười e thẹn phải chăng yêu ? 
Không không tôi nghĩ em cười lén 
Những lúc tôi thầm đếm bước theo .. 
Áo trắng trong chiều em trắng quá 
Làm tôi cứ ngỡ cánh tiên nga 
Mà tôi đã lỡ si từ đó 
Sợ bước gần em lấm bước ngà ... 
Rồi lúc chẳng còn tôi lẽo đẽo 
Ai người mang đến mộng vàng son 
Ngày tôi về lại thăm trường cũ 
Lớp cũ em xưa đã chảng còn .. 
Tôi chẳng buồn đâu chẳng trách đâu 
Dù thu ngàn thuở vẫn thay màu 
Dù em biền biệt trời mây cũ 
Tình lỡ trôi vào muôn kiếp sau ... 
Nhược Thu
29.08.2003
 
