Có ước gì đâu, ước gì đâu
Từ khi hai đứa lạc tìm nhau
Đời anh, đời bé thành khiếm khuyết
Một mảnh trăng đầy chợt hư hao
Có nhớ gì không, nhớ gì không?
Đại dương hôm ấy thật mênh mông
Người bước chân đi, em vẫn đứng
Diệu vời dõi mắt tận xa xăm
Có biết gì đâu, biết gì đâu
Bỗng dưng hai đứa cách biệt nhau
Ai gieo tang tóc, gây chia rẽ
Kẻ ở người đi nặng gánh sầu?
Có thấy gì không, thấy gì không
Bao năm mòn mỏi dấu phiêu bồng
Góc bể chân mây đời lưu lạc
Vọng về cố quốc dặm nghìn sông
Thi Hạnh