Em về chốn ấy có gì vui
Cứ ngỡ từ đây lạc mất rồi
Lạc những dòng thơ buồn rất nhẹ
Như làn hơi thở buốt xa xôi...
Em về bên bóng người xa lạ
Hay viếng mẹ hiền tuổi nắng mưa?
Đất nước từ khi mình cách biệt
Đời vui chưa trọn dẫu vui thừa...
Lúc biết em về xa cách quá
Thơ buồn ngâm rượu uống không phai
Uống môi em ngọt mùi lan quế
Nhòa nhạt hương đời bạc cả vai...
Em vắng ít ngày hay thế kỷ
Sao như tiền kiếp rất xa xăm
Nhớ trong đôi mắt buồn quên chớp
Có cả mùa trăng mới biết rằm
Nhược Thu