Đi với người dưng mặt phải tươi
Sao cứ nhìn anh rồi lầm lét
Liếc hoài dù bóng đã xa xôi
Mà thôi cô bé nghe anh hỏi
Môi đỏ người dưng hôn lén chưa
Hay vẫn còn ươm đầy nắng mật
Chờ anh sưởi ấm những ngày mưa
Mà thôi cô bé ưa làm nũng
Cứ chọc quê hoài anh phải không
Nếu có ghen chăng là với gió
Tóc em cứ thổi rồi bòng bong
Nhưng nói làm sao em biết đây
Đường tình đâu phẳng tựa bàn tay
Cũng không như tóc bồng trong gió
Mà rối như thơ nhớ thần này...
Nhược Thu