Như giòng sông nhỏ xuôi ra biển
Thơ chở ngập tràn câu ái ân
Ta giống thuyền nan chèo ngược sóng
Bao giờ chia cạn nỗi ly phân
Sông cạn nguồn , thơ vẫn mãi xanh
Tình em như nước chảy long lanh
Nước len khe đá tan vào đất
Loang thấm hồn nhau buổi độc hành
Bao giờ chẳng biết bao giờ nữa
Mây vẫn muôn đời lú lẩn trôi
Sông vẫn ngu đần xuôi biển cả
Tình ta nào cạn những chia phôi
Môi vẫn bên trời đợi dấu son
Và màu yêu dấu có nồng hơn ?
Ướp câu thơ ngọt người đi nhớ
Ngồi kẻ hồng môi dạ có hờn ..?
Nhược Thu
05/09/2007