Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

Vần Thơ Luộc

Xuân đến rồi đi sao vội quá
Ta về chẳng kịp tiễn đưa xuân
Ngày mai biết nắng nồng hay nhạt
Mà chiếc dù che hở cuộc trần ..

Xuân đến rồi mai xuân đến nữa
Ta về mai mốt biết về không
Đời như chảo nước còn sôi bỏng
Luộc chín vần thơ vá víu lòng

Xuân đi còn dịp xuân về tiếp
Ta đã đi rồi đi mãi thôi
Cuối góc trời mơ dù đứng lại
Cũng là chén mộng đã chia phôi

Mai mốt xuân về ta hỏi khẻ
Nghe lòng xuân đậm một màu nhung
Làm sao ta biết nhung nồng thắm
Để ủ mùa sau khỏi bị chùng

Nhược Thu
23/02/2007