Thu có hiền đâu chẳng dữ đâu
Sao em trách móc để thu sầu
Với thu lá đã vàng muôn lối
Úa tự bây giờ đến thuở sau ..
Ngắm lá vàng rời ai biết thu
Đau trong vạn cỗ tận bây chừ
Đau vì máu đỏ da vàng nhạt
Cùng một màu nhau vẫn hận thù ..
Ngắm gió heo may mấy kẻ buồn
Buồn thân nhược tiểu gió mưa tuôn
Lá rơi dẫu muốn rơi gần cội
Nhưng gió hung tàn xoáy nát bươm ..
Em khóc vì thu ta cũng xót
Xót đời nhược tiểu lắm chua cay
Dù thu có đổi ngưng vàng lá
Nợ kiếp da vàng khó đổi thay ..
Nhược Thu