Thơ em màu tím mênh mông
Thơ tôi cũng tím nhưng lồng nắng xanh
Tôi tìm đã suốt bao canh
Phù du mọc khía trổ cành dở dang
Thơ em tôi gặp bên đàng
Nắng mưa vẫn đợi giữa đàng xót xa
Bên trời gió cát phôi pha
Sao em không đến tìm qua dắt về
Dắt thơ như dắt trăng thề
Hồn đang chín héo chợt se se mềm
Dắt thơ em bước êm đềm
Bước tôi rời rạc giữa miền nắng tơ
Thơ ơi lạc tự bao giờ
Cho tôi khắc khoải cơn mơ vỡ lòng
Thơ em màu tím như lòng
Tôi nghe ai dắt bềnh bồng cõi xa ..
Nhược Thu