(Đây là bài thơ mà mỗi câu thơ là mỗi tựa đề của các bài thơ
của anh Nhược Thu)
Em chải hồn tôi từng sợi nát 
Trăng xẻ tình nhau buổi hạ cờ 
Ba mươi năm chẳn ngày buông súng 
Rượu nồng không uống để phơi thơ 
Mình đi biệt xứ buồn sông núi 
Trăng cũng quên tròn sau cõi mưa 
Guốc khuya văng vẳng thiên đường cũ 
Xin trả nhau về khởi điểm xưa 
Em ạ quen rồi sao muốn lạ 
Sao trăng nghìn tuổi vẫn mong nhau 
Lá đau từng chiếc miền quê mẹ 
Em chở sầu tôi cất ở đâu 
Tình tôi như nắng sân trường cũ 
Xuân vẫn hồng môi có hồng em 
Nghe Xuân gõ cửa lòng quên mở 
Anh thức cho người yêu ngủ yên 
Từ em biết thẹn thùa con gái 
Phượng đỏ sân trường em đỏ môi 
Tháng tư không xé mà thơ nát 
Em vẫn buồn xưa lệ vẫn rơi 
Bếp lửa quê người hiu hắt lạ 
Sài Gòn chưa biết thuở Cali 
Ước mơ nếu có xanh màu ngọc 
Thơ cũng mờ hoen nét bút chì 
Quách Xuân Sơn
 

