Khỏi nhìn chiếc lá lén xa nhau
Bàn chân em khỏi cần lo ngại
Khi bước trườn qua một lối nào
Ta ước đường đi quên dính bụi
Để đừng in dấu gót chân son
Hàng cây cũng chẳng thành nhân chứng
Khi lén nhìn em ngây ngất hồn
Ta ước buồn xưa quên trú ngụ
Giữa dòng ký ức thoáng trôi nhanh
Ngày mai trên vết trầy con gái
Em cũng quên đời đã có anh
Em lén mùa thu quay trở lại
Để nhìn chiếc lá lén xanh chưa
Hàng cây quên lá mùa thu trước
Cũng đã quên mùa vẫn giống xưa
Nhược
Thu