Nếu
gọi chú, thơ sẽ buồn lắm lắm
Bởi
men thơ, say chẳng của riêng ai
Dù
em bé hay là ta rất lớn
Cũng
nghe thơ dào dạt cả trong ngoài
Đừng
gọi chú kẻo thời gian bật khóc
Tiếng
thơ đau từ buổi nắng lưng chiều
Hồn
thơ đó sẽ nghe sầu lặng lẽ
Dẫu
bên đời còn nhịp bước thân yêu ...
Dù
gọi chú, hay là không gọi chú
Khác
chi không khi khỏang cách không gần
Em
cõi Bắc ta tần ngần đứng ngắm
Đám
mây kia tan hợp kiếp phù vân ..
Chờ
một tiếng em gọi từ xa tít
Cả
không gian lắng đọng buổi vào thu
Mùa
thu úa không bằng thơ chớm úa
Bóng
em đâu bàng bạc chốn xa mù
Nhược
Thu