Một nửa đời ta cũng lỡ rồi
Một nửa câu buồn quan họ cũ
Buồn vì quê tổ rước thêm voi
Ừ em ngày đó em còn bé
Đâu biết trời quê lắm chuyện buồn
Ta giấu niềm đau vào vận nước
Lê đời lưu xứ khóc quê hương ..
Gặp em trên bước đường dong ruổi
Ta trốn vào thơ dỗ nhọc nhằn
Em trốn vào mơ thời mới lớn
Mơ màu sông núi đẹp như trăng
Giờ em đã lớn , chung niềm nhớ
Nhớ mảnh quê xưa biển bạt ngàn
Có lẽ người ta cầm cố hết ...
Rước voi từng lũ xéo nghênh ngang
Nhược Thu