Một góc trời riêng em với ta
Gần bên sao thoảng chút gì xa .
Môi run như thuở nào thơ dại
Càng tiếc ngày xưa tuổi hẹn hò ..
Ta không đưa em ra sân bay
Không bàn tay nắm lấy bàn tay .
Cũng không dám nói câu từ biệt
Vì sợ hành trang em quá đầy ..
Ta đứng nhìn theo xe em lăn
Mà nghe xa cách đã đang gần .
Ngày em bỏ lớp về bên ấy
Ta gọi khan lời , ôi cố nhân
Nhược Thu