Thơ còn nửa mảnh vô thanh
Nửa cung kiếm gãy chưa lành xót xa
Em về hỏi lại niềm ta
Niềm riêng oan khúc nỗi nhà giấu đau
Em về đòi lại nghìn sau
Nghìn xưa đã lỡ gieo cầu nửa cung
Nửa đau mộng vỡ tơ chùng
Nửa sông núi dội bão bùng trái ngang
Đườn trần sầu lắng miên man
Trách thu không nhuộm sao vàn ước mơ
Em về đòi lại tình cho
Tình xưa vằng vặc chưa mờ vết son
Nước non chưa biết có còn
Tình xưa ta biết nợ dồn đống cao
Đường về mờ mịt chiêm bao
Nghe âm thừa cũ lạc vào cõi không
Khi non nước hết chờ mong
Tình chung ta sẽ trọn lòng trả em.
Nhược Thu