Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

Ai Đốt Nắng Hè Nung Đỏ Phượng?

Nắng bỏ ta về tận cõi xa
Khi em chôn nhớ giữa băng hà
Nửa chùm hoang phế ươm vườn mộng
Lời hẹ sau cùng cũng trốn ta...
   
Em giấu mặt trời sau chú Cuội
Cho đời lắm mộng giữa hoàng hôn
Bàn chân sỏi nhớ nhòa trên cát
Có biết Hè đau mẻ nửa hồn?

Em về xát muối câu thề cũ
Bếp lửa hương mùa tắt đã lâu
Chưa nướng mà nghe buồn đã khét
Cời thêm chi nữa đóm than sầu...

Ai đốt nắng Hè nung đỏ phượng
Cho loài ve tấu khúc nỉ non
Em ơi trên bước đường lưu xứ
Không đốt sao lòng vẫn héo hon...

Nhược Thu