Nhủ lòng chẳng nhớ nữa đâu
Chẳng thơ chẳng thẩn chẳng sầu vì ai
Dã tràng năm tháng miệt mài
Biển đông se cát cũng hoài công thôi
Nhủ lòng quên nhé người ơi
Sao tim vẫn cứ bồi hồi chờ trông
Nắng xuân ươm má em hồng
Nhưng trong vạt nắng mênh mông nỗi buồn
Nhủ lòng thôi nhé cô đơn
Về đây làm bạn keo sơn tháng ngày
Trăm năm ôm ấp tình này
Người đem hờ hững trao tay vội vàng
Nhủ lòng một kiếp đa đoan
Nên thơ cũng chỉ bàng hoàng xót xa
Thi Hạnh