Ta như cơn gió thời hoang sử
Quên mất ngày xưa lẫn lối quen
Ai giấu buồn ta vào vận nước
Xin đừng trao trá những bon chen
Ta như vạt nắng hoàng hôn nhạt
Hong chẳng khô màu nhớ tái tê
Em giống loài mây chờ đỉnh dốc
Đủ gom tia nắng hắt hiu về ..
Ta như đợt sóng vùng tâm bão
Phủ chụp muôn trùng tận núi xanh
Nhưng sóng xa khơi sầu lớp ngớp
Tình em vươn cánh vịn như cành ..
Ta như cơn lũ tràn lên núi
Giống Thủy Tinh xưa cướp Mỵ nương
Binh tướng tiêu hao đành thúc thủ
Còn đâu ngang dọc thuở sa trường ...
Nhược Thu
09-12-03