Thơ xót xa người có xót xa
Từ mùa trăng vỡ mộng phôi pha
Hồn ta chẳng nhuộm sao vàng úa
Thơ cũng sầu vương kiếp nắng tà
Quê bỏ ta , thơ cũng bỏ đi
Mai còn ai khóc cuộc chia ly
Nếu em hờ hững
chùn chân bước
Ai vực niềm đau khỏi hạn kỳ
Đất nước ngàn năm
còn sót lại
Chút màu cay đắng phủ đôi vai
Niềm đau em giữ hay ta giữ
Cũng chỉ làm thơ mọc ít gai ..
Ta đau quê cũ , em quê mới
Hai nỗi cùng đau một cuộc cờ
Nếu có ngày sau đời lập lại
Xin làm con chữ dệt trang thơ ...
Nhược Thu