Thứ Ba, 30 tháng 8, 2016

Mùa Ký Ức

Em có mùa ký ức để qua
Để leo để hái giấc mơ ngà
Để mang khoe khắp phương trời lạ
Trong nỗi buồn xưa mọc ít hoa

Anh có mùa ký ức ngủ quên
Dài theo sông biển chở ưu phiền
Đất cằn hạt giống gieo tàn tạ
Sầu chín trên cành treo ngả nghiêng

Em có miền ký ức bé thơ
Tung tăng gót nhỏ tắm sông hồ
Có Thầy có bạn mùa mưa nắng
Có phượng mơ về những giấc mơ

Anh có trường có lớp bỏ quê
Trăng treo đầu núi lạc phương về
Mấy mùa trăng khuyết đời thêm khuyết
Tàn mộng năm xưa chối hẹn thề

Em có màu lá úa để phai
Để nghe xào xạc bước chân nai
Ngắm từng cánh lá rơi nhè nhẹ
Cứ ngỡ người về một sớm mai ..

Anh có mùa tuyết trắng lối đi
Trắng như màu áo kẻ vu qui
Buốt như tia buốt trong tim vỡ
Của một quê hương chẳng hẹn kỳ

Anh có mùa ký ức tháng Tư
Bo bo sắn lát nước ao tù
Co ro trong những mùa đông giá
Quê cũ miên man những hận thù   ……….


 Nhược Thu