ta mất sài gòn
như sài gòn mất em
trong ngày nghỉ học
chuyến bay đêm
hành trang
in bóng xe bò bía
nhìn miệng em nhai
cũng đã thèm ...
sài gòn là tiếng léo nhéo
là tà áo trắng nữ sinh
giành nhau chiếc ghế xe rau má
rau má xanh
mà hồn em trắng tinh
sài gòn
là bóng mát hàng me
em nghiêng vành nón
giả vờ che
cho anh muốn làm tia gió nhẹ
thổi áo em bay
mát giữa hè
sài gòn ngày tháng cũ
là như thế
em về
xe bò bía có còn không ?
nếu còn
ăn giùm anh mươi cuốn
cuộn đầy nỗi nhớ niềm mong
Nhược Thu