Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

Lỡ Kiếp Da Vàng

Bao tháng Tư rồi em biết không
Bốn mùa chỉ có một mùa đông
Mùa xuân như đã từng chưa đến
Dù một lần thôi cũng ấm lòng

Em có nghe gì trong tiếng mưa
Giọt sầu ai nhớ kẻ năm xưa
Súng gươm không phủ bằng da ngựa
Một phút đành cam kiếp sống hừa ..

Bao lớp người đi lòng nổi lửa
Câu thề dâng hiến trọn quê hương
Chỉ mong đất nước tàn chinh chiến
Dựng lại non sông thật phú cường ..

Nhưng bởi mình sinh đời nhược tiểu
Quân cờ họ thí mặc tình nhau
Người trăm năm cũ bao giờ hiểu
Lỡ kiếp da vàng muôn thuở đau ...

Nhược Thu