Ta với người đâu cách núi sông
Cũng chưa như Ngọc nữ Tiên Đồng
Nhưng tha thiết khi còn thơ ấu
Sầu bỗng treo đời trên đỉnh chung
Ta với người đây đó vậy thôi
Khi xa lòng nhớ muốn không rời
Gần bên thì bẽ bàng như mộng
Tình thả theo dòng con nước trôi
Ta với người xa cách tháng Tư
Súng gươm trao trả mộng sông hồ
Tình em như lửa ngời gươm giáo
Ta xếp chinh y mắt lệ mờ
Ta với người đem mộng xẻ hai
Lòng ta đau buốt núi sông dài
Lòng em luôn chứa niềm di hận
Đốt đuốc tìm đâu nữa bóng ai ..
Nhược Thu