Chẳng trách gì đâu em của anh 
Em về chốn ấy đã yên lành 
Hồn anh như xác nghìn phong pháo 
Nổ rộ đưa em buổi biệt hành .. 
Em chắc vui hơn thuở hẹn hò 
Giờ đây đâu phải bận tâm lo 
Lo đang chung bước người ta gặp 
Vui chẳng bao giờ trọn ước mơ ... 
Sao lại nghe lòng tan nát em 
Làm sao so được nỗi đau mềm 
Trong anh từ độ em buồn khuất 
Đời trả nhau nào trả lãng quên ... 
Yêu dấu chỉ là yêu dấu thôi 
Như ngày mưa cũ hắt đôi môi 
Không anh môi cũng tươi và mọng 
Có nhớ hay quên cũng vậy rồi ... 
Nhược Thu
13.10.2003 
 
