Thu chửa tàn đâu em chớ nôn
Người đi ai xát muối trong hồn
Chờ Thu sao để nghìn sương phủ
Kẻo lạnh vai mềm em buốt hơn ..
Thu vẫn là mùa của lá bay
Là trăng vằng vặc tỏa hương say
Là em ngồi đếm sao mòn mỏi
Sao lạc bên đời em có hay ..
Thu chẳng là dăm chiếc lá khô
Là phương trời lạ xám mong chờ
Là heo may tóc bồng quên chải
Đưa lá bay về vạn nẻo mơ ..
Thu chẳng là mây trắng đầu non
Để xin mang gởi chút hao mòn
Dù mưa có ướt niềm tâm sư.
Em hãy hong khô nhé giọt buồn ..
Thu đến gom đầy nỗi sắt se
Dù không , hay đợi cũng đang kề
Dù cho lá úa buồn bay lượn
Ai giấu trong lòng lá xác ve ...
Nhược Thu
13.10.2003