Bờ môi em gởi một người thôi
Em gởi cho tròn mộng thắm tươi
Bên đó nắng hồng hơn cả má
Làm thơ ta lạnh úa ven trời
Em gởi thì thôi em cứ gởi
Thơ buồn mặc kệ rũ hồn thơ
Chiều nay trên bến quê xa lạ
Ba chục năm vần vẫn xác xơ
Nửa nụ môi hồng em giấu kỹ
Để làm mai mốt của hồi môn
Đời em gót đỏ lồng nhung gấm
Quên giọt thơ buồn vướng cuối thôn
Mai mốt lỡ mình quen hoá lạ
Bờ môi dù nhạt cả màu son
Mong em chớ nhạt lời quê mẹ
Trong tiếng nô đùa của cháu con...
Nhược Thu