Sao em chỉ giữ vần thôi
Mà không là trọn cả trời thơ xuân
Có hoa có bướm ân cần
Có mây có gió tần ngần nhớ nhau
Cám ơn em nhớ lời ru
Chất chồng cả khối thiên thu nỗi niềm
Nhọc nhằn gian khổ triền miên
Đã un đúc dáng dịu hiền Việt nam
Bao mùa sôn núi ly tan
Nhưng niềm yêu dấu Việt nam chẳng sờn
Yêu người bền vững sắc son
Trong ta biển cạn đá mòn chẳng phai
Nghìn năm mây trắng vẫn bay
Lời em muôn thuở ngọt đầy ước mơ
Ru tình ru mộng bơ vơ
Ru hồn viễn xứ mịt mờ tìm nhau
Em đi nối lại nghìn sau
Nghìn xưa gãy vỡ nhịp cầu, chờ em
Nhược Thu